Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 260

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:31:20
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KjPjkLZs8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở trên xe, Bành Trường Phong nói lại những chỗ Tô Trà chưa hiểu. Tô Trà rất thông minh, rất nhanh cô đã hiểu ra vấn đề, thậm chí cô còn hiểu nhiều và sâu hơn thế nữa.

Lúc về đến nhà Tô Trà, cô trầm ngâm cười, vẫy tay chào tạm biệt thầy Bành.

A a a, hôm nay thu hoạch được nhiều quá, cô cần phải xem lại hết mới được.

À, đúng rồi, có mấy quyển tư liệu mở ra xem, những chỗ vốn không hiểu thì bây giờ cô đã hiểu rồi.

Bận rộn, bận rộn, vô cùng bận rộn.

Đợi đến khi Tô Trà hết bận, cô mới nhớ ra chuyện tìm Trầm Trang.

“Reng reng reng..."

Ở nhà họ Trầm, tiếng chuông điện thoại reo lên.

Lúc này Trầm Trang mới tỉnh dậy. Hôm qua, anh ta đi ăn cùng người ta, nửa đêm uống say tí bỉ mới về, ngủ một giấc dậy đã hơn hai giờ chiều rồi.

Trong phòng, tiếng chuông điện thoại vang lên một lúc lâu, không có ai bắt máy. Trầm Trang đã đi ra ngoài, những người khác hình như cũng không ở nhà.

Sau vài cuộc gọi nhỡ mới có người nhấc máy.

“A lô, xin hỏi tìm ai?” Trầm Trang cầm điện thoại lên.

Anh ta vừa dứt câu, trong điện thoại vang lên giọng nữ: “Xin chào, tìm anh đó, tôi Tô Trà đây.”

“Tô Trà, em tìm anh sao? Có chuyện gì?” Trầm Trang không nghĩ ra Tô Trà tìm anh có chuyện gì, chẳng lẽ ở trường học gặp chuyện nhờ anh xử lý giúp?

“Chúng ta có tiện hẹn gặp nhau không? Lần trước nghe anh nói có hứng thú với đồ dùng điện, vừa hay gần đây tôi đang nghiên cứu phương diện này, anh xem…” Tô Trà còn chưa dứt lời, nhưng ý tứ đã biểu đạt rất rõ ràng.

Nghe Tô Trà nói, Trầm Trang im lặng một lát.

Anh ta không nói nhưng trong đầu đã suy nghĩ rất nhiều.

Tô Trà là một người rất đặc biệt. Lần đầu Trầm Trang gặp Tô Trà là vì Trầm Nghiễm, sau đó anh ta liên tục nghe thấy chú hai và thím hai nhắc đến cái tên này.

Thành tích học tập hoàn hảo của cô áp đảo Trầm Nghiễm, còn được vào học trường Đại học Bắc Kinh trước khai giảng, vừa nhìn đã biết chuyện này có ẩn tình, hơn nữa chưa kể Trầm Nghiễm đã từng vô tình nhắc tới chuyện Tô Trà và giáo sư ở viện nghiên cứu khoa học.

Nếu là người khác gọi đến nói chuyện, Trầm Trang có lẽ đã thẳng tay tắt máy.

Nhưng người này là Tô Trà nên Trầm Trang sẽ cân nhắc khả năng của chuyện này, không, phải là khả năng hợp tác.

Hôm qua, Trầm Trang uống nhiều rượu như vậy là vì anh ta đã đầu tư rất nhiều tiền vào lĩnh vực kinh doanh giải trí.

Đương nhiên là Trầm Trang không muốn từ bỏ đến cùng, cho nên anh ta vẫn đang nghĩ cách.

Khoảng nửa phút sau, Trầm Trang nói:

“Nếu tiện thì buổi tối em về nhà ăn cơm đi. Vừa hay lần trước thím hai và bà nội bảo em về đây ăn cơm mà em cứ bận mãi. Hôm nay rảnh thì em về đây một chuyến.”

“Được, bốn giờ chiều tôi sẽ đến, nói chuyện trước rồi ăn cơm sau.” Tô Trà trêu chọc một câu.

Trên bàn rượu người ta thường nói chuyện, ăn trước nói sau, nhưng Tô Trà nói cũng đúng, nói trước ăn sau.

Lỡ nói chưa hết chuyện thì không ăn cơm nữa chắc?

Nghĩ đến đây, Trầm Trang không nhịn được cười thầm: “Vậy được, tuỳ em quyết định.”

Trước khi nói chuyện, Trầm Trang rót cho Tô Trà một cốc nước.

Tô Trà nhận lấy cốc nước rồi nói: “Cảm ơn.”

“Không có gì.” Trầm Trang đáp, sau đó ngồi ở chỗ cách cô không xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-260.html.]

Tô Trà uống một ngụm nước, trong lúc đó hai người chưa bắt đầu nói chuyện.

“Trong điện thoại em có nói là đang nghiên cứu đồ dùng điện, vậy quá trình nghiên cứu của em đến bước nào rồi?” Cuối cùng, Trầm Trang chủ động nói trước.

Khuôn mặt của Tô Trà bị cốc nước che nên hơi uốn cong nhẹ theo nước. Cô đặt cốc nước lên bàn, ngẩng đầu nhìn Trầm Trang.

“Anh nghĩ tôi đang ở bước nào?” Tô Trà không đáp mà hỏi ngược lại.

Đối với thái độ của Tô Trà, Trầm Trang có chút khó đoán, nhưng là một người làm kinh doanh, anh ta quan tâm đến lợi ích nhiều hơn.

“Chúng ta không phải người ngoài, anh sẽ không nói vòng vo. Lần trước, anh nói chuyện với Tần Mạt em đã nghe thấy rồi nên anh nói thẳng luôn. Nhà máy của anh cũng có đủ nhân viên rồi, thậm chí anh cũng từng gặp chuyên gia. Em nói như vậy là có ý gì?"

“Ừm, lần trước tôi đã nghe thấy rất rõ. Anh chắc chắn đã đầu tư không ít tiền. Giờ muốn sản xuất đồ điện so với sản phẩm hiện có trên thị trường phải có điểm đột phá hơn, nếu tương đương với nhau thì tính cạnh tranh của anh trên thị trường rất hạn chế.”

Nói đến đây, Tô Trà khẽ cười một tiếng rồi nói tiếp.

”Một cái bánh lớn ở trước mặt, anh sợ không cắn được một miếng sao?”

Nghe Tô Trà nói những lời này, Trầm Trang nhìn cô với ánh mắt sắc bén, anh ta lại dò xét Tô Trà.

Vốn cho rằng người tri thức là một người thông minh, nhưng không biết ở phương diện lòng người, người tri thức cũng vô cùng lợi hại.

Phải, Trầm Trang có tham vọng, đàn ông mà, ai không muốn công thành danh toại.

Con người ai cũng có ham muốn, không chỉ đàn ông, phụ nữ cũng có.

Tô Trà nhớ ở đời trước, trên mạng thường có một câu như này: Làm giàu chỉ sau một đêm, hứng thú với đàn ông cao to, đẹp trai, giàu, đã đạt đến đỉnh cao của đời người.

Như vậy có thể thấy phụ nữ cũng có tham vọng.

Tô Trà chưa bao giờ nghĩ tham vọng là xấu, ngược lại, có tham vọng thì mới có động lực và tiến về phía trước.

Dưới sự dò xét của Trầm Trang, Tô Trà vẫn bình tĩnh, như thể cô là người kiểm soát tình hình.

Thực ra nói vậy cũng không sai, nói về cuộc đối mặt giữa hai người, Tô Trà chiếm ưu thế hơn.

Tô Trà lấy một tờ giấy từ trong túi ra rồi nói: "Anh xem đi rồi chúng ta nói tiếp."

Anh ta nhìn Tô Trà với vẻ mặt đầy nghi hoặc rồi cầm lấy tờ giấy.

Đọc lướt qua nội dung trên tờ giấy, vẻ mặt Trầm Trang lập tức trở nên nghiêm túc.

Đây là bản vẽ phác thảo ý tưởng, trông giống như một chiếc ti vi, nhưng so với ti vi đen trắng thời bấy giờ thì gọn nhẹ hơn nhiều.

Bản vẽ này không chỉ có hình ảnh mà còn có kí hiệu. Trầm Trang chú ý đến điểm mấu chốt, đó chính là con chip.

Vì đã có ý định kinh doanh đồ dùng điện nên Trầm Trang hỏi về con chip.

Con chip trong bản vẽ của Tô Trà không phải nhập khẩu từ bất kỳ công ty nước ngoài nào mà do cô tự nghiên cứu phát minh!

Nghiên cứu phát minh, hai từ này loé lên trong đầu anh ta, Trầm Trang chợt ngẩng đầu nhìn Tô Trà.

“Em đang nghiên cứu phát minh con chip?”

“Đúng vậy, bên viện nghiên cứu đã phê duyệt dự án này rồi.” Không cần nói nhiều, cả hai người đều hiểu.

Con chip là thứ rất quan trọng. Nếu có thể tự nghiên cứu tạo ra con chip, ai dại gì nhập khẩu con chip từ nước ngoài. Nếu dùng sản phẩm trong nước, chi phí cũng giảm đi đáng kể.

Nghĩ đến đây, Trầm Trang nhoẻn miệng cười.

Một cô bé ít tuổi hơn anh, tính tình dịu dàng và cũng thông minh lém lỉnh.

“Vậy tiếp theo em định nói gì?” Trong cuộc nói chuyện này, Trầm Trang đã mất quyền làm chủ, anh ta lại muốn nghe ý tưởng của Tô Trà.

Loading...