Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:28:28
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AewPLDZTt

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên này, Phó Kiều Kiều vừa ngồi xuống thì hai cô bạn đã xáp lại, kéo cô ấy về phía mình rồi thầm thì to nhỏ.

"Kiều Kiều, cậu biết bọn họ sao? Cậu lúc nào đã quen được một chàng trai đẹp như vậy? Đã vậy cậu còn không biết đường giới thiệu cho bọn tôi, quá thiếu tình bạn rồi đấy." Một trong hai người bạn mở lời.

"Đúng đúng, đã là người quen thì chúng ta ăn chung đi?" Người bạn kia cũng nói theo.

Phó Kiều Kiều nâng mắt, ánh mắt sắc như d.a.o của cô rơi vào hai cô bạn, khẽ nhíu mày.

Hai cô gái này là bạn cùng lớp của Phó Kiều Kiều, đối với một người có sức học bình thường như cô ấy thì đậu đại học đã là tốt lắm rồi.

Cô ấy có khao khát gia nhập Học Viện Quân Đội như anh trai, nhưng không được gia đình ủng hộ, nên việc cô ấy có thể vào một trường đại học ở khu vực thủ đô cũng là nhờ có hộ khẩu địa phương nên được ưu tiên.

Hơn nữa Phó Kiều Kiều thật sự không quen biết nhiều với hai người bạn này, cả một kỳ học đại học mà chẳng nói chuyện được mấy câu, sau đó vừa lúc sắp khai giảng lại bất thình lình được mời đi ăn, cô ấy cảm thấy không quen cho lắm.

Dựa theo tính cách của Phó Kiều Kiều, cô ấy không muốn đi ăn với những người cô ấy không quen biết, nhưng gia đình cô ấy lại nói cô ấy giao tiếp quá ít, nên đã khuyên cô ấy ra ngoài nhiều một chút.

Đi ra ngoài thì đi ra ngoài thôi, Phó Kiều Kiều cùng hai người bạn đi dạo phố, cô không mua gì, nhưng hai người bạn này lại lạ lùng, liên tục cố tình tặng cô ấy quà, Phó Kiều Kiều đương nhiên là từ chối không nhận.

Rồi họ đi đến quán ăn này ở gần đó để ăn.

Sau mấy tiếng đi chung, Phó Kiều Kiều cảm thấy mình thật không thích hợp để nói chuyện với mấy cô gái trẻ, có lẽ là sở thích của cô ấy khác biệt, cái cô ấy thích không giống với những thứ mà con gái thích như quần áo đẹp, mỹ phẩm... Mấy thứ đó đều không làm cô ấy cảm thấy hứng thú.

Có cảm giác như cô ấy không thể hòa nhập vào cuộc nói chuyện này.

"Chỉ mới gặp một lần, không quen." Phó Kiều Kiều nhấc ấm trà tự rót nước cho mình.

Ban nãy cùng nhau đi chơi cả buổi chiều, cổ họng của cô ấy gần như đã khát khô.

Nhưng một trong hai cô bạn cùng lớp thấy hành động của Phó Kiều Kiều ngay lập tức đưa ly của mình tới, nói: "Cảm ơn."

Phó Kiều Kiều đưa mắt nhìn liếc qua đối phương rồi rót một ly nước cho người đó, sau đó rót một ly nữa cho chính mình, bắt đầu uống.

Hai người bạn bên cạnh lại không thể nhịn được, mở miệng:

"Kiều Kiều, nếu đã quen biết nhau rồi thì cùng nhau ăn đi, càng nhiều người càng vui mà?"

"Đúng, đúng."

"Thôi bỏ đi, dù sao cũng không quen." Phó Kiều Kiều kiên quyết từ chối.

Bên cạnh, Tô Trà uống nước một cách bình tĩnh, còn Trầm Nghiễm lại nhìn thoáng qua Phó Kiều Kiều.

Tô Trà phát hiện hành động của Trầm Nghiễm, hơi nhếch mày hỏi: "Thế nào, cậu biết cô ấy à?"

"Cậu làm sao biết?" Trầm Nghiễm ngạc nhiên.

Chuyện quen biết Phó Kiều Kiều cậu ta không nói cho ai cả, Tô Trà làm sao biết được?

"Đoán thôi." Tô Trà cười trả lời.

Thật vậy, Tô Trà đoán đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-243.html.]

Lần trước, cô ấy đã phát hiện Trầm Nghiễm nhìn Phó Kiều Kiều không giống cách nhìn của người lạ, mà giống như người quen.

"Vậy thì đoán đúng quá, chúng tôi quen nhau đã khá lâu rồi. Thế thì cậu tiếp tục đoán xem, Phó Kiều Kiều là ai?" Trầm Nghiễm nói rồi nâng mắt nhìn Tô Trà.

Đối diện ánh nhìn của Trầm Nghiễm, Tô Trà vẫn bình tĩnh, cô nhìn qua hướng của Phó Kiều Kiều, sau một lúc yên lặng mới chậm rãi nói: "Một cô con gái nhà giàu?"

"Đoán đúng rồi." Trầm Nghiễm trả lời.

"Họ Phó." Tô Trà nói tới đây, suy tư một lúc, trong đầu cô hiện lên hình ảnh của một người cũng mang họ Phó, cô mím môi tiếp tục nói: "Liên quan đến Phó Hành Khanh?"

"Lại đoán đúng rồi." Trầm Nghiễm cười nói.

"Không khó đoán ha, cùng là con nhà giàu, còn thêm cùng họ Phó, trên thế giới này không có nhiều sự trùng hợp như vậy."

Trong cùng một nhà và cùng họ Phó, chắc chắn có mối liên hệ.

Tất nhiên, cũng có một khả năng khác, có thể là sự trùng hợp, trong cùng một nơi cũng có hai gia đình họ Phó, vậy Phó Kiều Kiều và Phó Hành Khanh có lẽ cũng không có liên hệ gì.

Nhưng về mặt ngoại hình, nhìn Phó Hành Khanh và Phó Kiều Kiều vẫn có ba phần giống nhau. Từ diện mạo đến tính cách có vẻ giống nhau. Với loại khí chất này thì có lẽ họ có liên quan huyết thống.

Dù giọng nói của Trầm Nghiễm và Tô Trà không lớn, nhưng Phó Kiều Kiều ở bên cạnh bàn vẫn nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người. Cô ấy lơ đãng đảo mắt qua Tô Trà.

Nhìn kỹ, Tô Trà có điệu bộ của một cô con gái "nhà người ta", trắng trẻo nhỏ nhắn. Chắc chắn là một cô gái ngoan ngoãn, nghe lời kiểu công chúa nhỏ.

Trong khi Phó Kiều Kiều không thích loại con gái như vậy, bản thân cô ấy thuộc loại thẳng thắn chính trực, vì vậy cô ấy không chơi thân với con gái mà thay vào đó thích xưng huynh gọi đệ với bọn con trai hơn.

Nhưng Tô Trà cũng đã đoán đúng một chỗ, đó là Phó Kiều Kiều thích những người thông minh, bởi vì bản thân cô ấy từ nhỏ trên phương diện học tập đã không tốt, cho nên từ đó cô ấy vẫn luôn thích những người học giỏi và thông minh.

Lúc này, ấn tượng về Tô Trà trong lòng Phó Kiều Kiều có phần mâu thuẫn. Bề ngoại không gì nổi bật, nhưng tính cách và thông minh lại hoàn toàn gây ấn tượng.

"Kiều Kiều, cậu nhìn cô gái bên kia xem, trông xinh đẹp quá, chỉ là cách cư xử không quá đúng mực. Một cô gái cùng hai chàng trai đi ăn, dễ khiến người ta đồn đại đấy."

"Đúng vậy, tôi đi ăn cùng những cô gái, còn cô ấy lại cùng hai chàng trai."

Cách nói chuyện của hai cô gái lộ ra vẻ ghen tức làm Phó Kiều Kiều không thích, cô ấy hơi nhíu mày.

"Đừng nói lung tung, chúng ta không biết được người ta." Phó Kiều Kiều phản đối.

Hai người nhìn thấy Phó Kiều Kiều nhíu mày, còn tưởng rằng cô ấy cũng không thích cô gái ở bên cạnh bàn, họ càng được nước lấn tới.

"Dám làm mà không dám nhận? Nhìn xem ở trường mình mà có cô gái nào thế này chắc chắn sẽ bị nhận xét đủ kiểu rồi."

Âm thanh hai cô gái nói chuyện không lớn, nhưng đủ để nhóm của Tô Trà ở bên cạnh nghe thấy.

Trầm Nghiễm nhăn mày, ánh mắt sắc bén nhìn qua hướng hai cô gái bên cạnh.

Tô Trà nghe hai cô gái nói chuyện cũng cảm thấy buồn cười, nhìn qua, cười nhẹ nói: "Có câu nói là, trong lòng như nào thì sẽ thấy người khác như vậy. Trong lòng không sạch sẽ, nhìn người khác cũng không sạch sẽ."

Đây gọi là trong lòng có Phật, nhìn mọi người đều là Phật. Trong lòng có phân, nhìn đâu cũng thấy phân!

Nhìn ngoại hình xinh đẹp mà tâm địa lại xấu xa, còn có, đừng trừng mắt to như vậy, thật xấu xí!

"Rầm!" Một tiếng, một cô gái đứng dậy đập tay lên bàn: "Cô nói gì, cô mắng chúng tôi à?"

Loading...