Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:27:12
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qVxCAveml

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này "sát khí" cả người Vương Tú Mi vẫn chưa tiêu tán sạch sẽ, bà cụ Vương nhìn Vương Tú Mi như vậy, bà ta cảm thấy có chút sợ sệt.

Ây da trời ạ, đứa con gái này đúng là quá tàn nhẫn, vừa rồi cả khuôn mặt của quả phụ Lưu đều bị cào rách, còn có con nhóc Tô Trà này nữa, đúng là được di truyền từ Vương Tú Mi, động tay động chân cũng rất tàn nhẫn.

"Chuyện đó, Tú Mi, vừa rồi mẹ không có đồng ý." Bà cụ Vương mở miệng nói với giọng điệu lấy lòng.

"À, mẹ yên tâm, vừa rồi con đã nghe rồi. Con biết tuy mẹ đã lớn tuổi, nhưng trong lòng vẫn hiểu rõ mọi chuyện, mẹ, con nói cho mẹ nghe, Trà Trà nhà con không thể nào có người yêu sớm như vậy. Còn nữa, người yêu của Trà Trà nhà con tuyệt đối phải có sự đồng ý của con và Thắng Dân thì mới được."

Trông thấy Vương Tú Mi không giận chó đánh mèo, nháy mắt bà cụ đã lộ vẻ mặt tức giận và thù địch: "Đúng vậy, Tú Mi con nói rất đúng, quả thật quả phụ Lưu là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, chỉ một đứa con trai của cô ta mà cô ta đã xem cục cưng, người khác còn không thèm nhìn một cái."

"Nếu có ai chạy đến nhà mẹ để nói mấy lời vô nghĩa thế này nữa, thì khẳng định sau này khi gặp lại mẹ sẽ nói rõ, Tú Mi à, con và con rể đừng tức giận, tuyệt đối đừng tức giận, tức giận sẽ tổn hại cơ thể, lát nữa không thể làm chậm trễ chuyện đội vận chuyển được."

Ý tứ của bà cụ vô cùng uyển chuyển, bà ta đang nhắc nhở vợ chồng Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đừng quên chuyện Vương Phát Tài tham gia vào đội vận chuyển.

Bà ta cũng rất giỏi, trong lúc tức giận nhưng vẫn có thể dời sang chủ đề khác.

Vương Tú Mi thở dài một tiếng, chỉ cần mẹ mở miệng nói chuyện là bà đã biết mẹ muốn nói cái gì rồi, trên mặt bà lộ ra nụ cười, mở miệng nói:

"Mẹ à, con không biết chuyện đội vận chuyển, nhưng phải đợi anh chồng về hỏi mới được, mẹ cũng biết trong đội vận chuyển không phải do một mình Thắng Dân định đoạt mà."

"Hả, con rể là ông chủ, nhưng cũng nói không được?" Bà cụ Vương mở to mắt hỏi.

"Không phải là ông chủ cứ nói gì cũng được, vậy Thắng Dân có thể bảo người ta ăn phân cũng được?" Vương Tú Mi không chú ý tới việc đưa ra ví dụ, sau đó bà cũng không đợi bà cụ mở miệng ra mà đã nói tiếp: "Được rồi, mẹ, chúng con phải về rồi, đúng rồi nay trong thôn của chúng con có chiếu phim điện ảnh, mẹ và anh chị cũng đến xem đi, nghe nói là cuộc chiến địa đạo, rất là hay."

Sau khi Vương Tú Mi nói xong thì liếc mắt nhìn Tô Thắng Dân, ý bảo: Nhanh nhanh nhanh, mau về thôi.

Ông tiếp nhận ánh mắt của vợ mình, Tô Thắng Dân đẩy xe đạp ra ngay lập tức, nhấc chân trèo lên xe, ông nói với Tô Bảo một tiếng: "Con trai, lên xe thôi."

Thị lực của Tô Trà rất tốt nên nhìn thấy rất nhanh, cô đã trèo sẵn lên vị trí phía sau yên xe của mẹ.

Bà cụ Vương cứ trơ mắt nhìn một nhà bốn người bọn họ đi xa, trong lúc bất tri bất giác đã nghi ngờ, có phải con gái lại hố bọn họ không?

Nhớ lại tính cách của Vương Tú Mi, bà cụ vỗ đùi nhận ra.

"Ây da, lại bị lừa nữa rồi."

"Mẹ đang nói bị lừa gì vậy?" Vương Phát Tài ở bên cạnh vẫn chưa nhận ra, thuận miệng hỏi một câu.

"Còn có thể là gì được nữa chứ, vợ chồng em gái con lại cho chúng ta đi tàu bay giấy rồi.”

"Ý mẹ là sao?"

"Còn có thể là ý gì, Tô Thắng Dân là ông chủ của đội vận chuyển, chuyện này không phải là vấn đề của cậu ta, con muốn vào đội vận chuyển nhưng Tô Thắng Dân không đồng ý là do lừa gạt chúng ta, con xem, khẳng định là sau này con không thể vào được đội vận chuyển."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-228.html.]

Vương Phát Tài nghe vậy, cẩn thận ngẫm lại, nháy mắt ông ta xì một tiếng khinh thường, mở miệng lải nhải: "Thằng em rể Tô Thắng Dân này còn lừa con đi mua rượu!"

"Còn ăn thịt nữa, giữa trưa ngày hôm nay ăn một bữa đầy thịt cũng đủ để chúng ta ăn mấy bữa cơm, dù biết em gái của con là một kẻ không có tính người, mua thịt về còn ăn ở ngoài rồi mới về, tất cả tâm cơ của nhà mình đều như ở trên người em gái con.”

Thôn nhà họ Vương, sau khi quả phụ Lưu về đến, vừa vào cửa đã la mắng lớn tiếng.

Người đàn ông trong phòng cũng bước ra ngoài, trông thấy quả phụ Lưu như vậy, hắn ta nhíu mày mở miệng nói: "Mẹ, mẹ đừng la mắng nữa, người ta thấy thì sẽ đồn đại thế nào?"

"Thấy thì thế nào, cả đoạn đường mẹ trở về đã bị mọi người nhìn thấy rồi, ối chà, con trai à, mẹ nói cho con nghe, tuyệt đối đừng vọng tưởng đến con nhỏ Tô Trà đó nữa, dù sao cũng chỉ một đứa con gái đánh đá, con nhìn bộ dạng của mẹ đây này, chính là do đôi mẹ con đó gây ra, loại con gái như vậy mẹ kiên quyết không cho vào cửa."

"Đủ rồi, trong lòng con biết rõ chuyện này, mẹ nhanh chóng dọn dẹp đi, con ra ngoài một chuyến."

"Này, con đi đâu đấy?" Quả phụ Lưu nhìn thấy con trai mình ra ngoài.

Bà ấy còn nghĩ rằng hắn ta vẫn chưa từ bỏ ý định đó nên đi tìm Tô Trà, nháy mắt sắc mặt đã u ám.

"Mẹ đừng quan tâm." Người đàn ông khoát tay ra ngoài không thèm ngoảnh mặt lại, quả phụ Lưu không kịp vươn tay ngăn lại thì hắn ta đã đi xa.

Mười mấy phút sau, trong góc yên lặng của thôn nhà họ Vương, một nam một nữ chụm lại nói gì đó.

"Anh nói không đồng ý, không đồng ý là đúng, nếu dễ dàng đồng ý như vậy thì mới là không bình thường."

"Vậy phải làm thế nào? Tôi nói cô nghe, chuyện này không thể trách tôi, tiền của tôi không được lấy lại đâu đấy."

"Trông thấy anh như thế này, tôi cũng không nỡ lấy của anh, anh qua đây, nghe tôi nói..." Sau khi giọng nữ nói nhỏ, ngay lập tức người đàn ông đã mở to đôi mắt nhìn đối phương.

"Như vậy cũng được à? Có xảy ra chuyện không?"

"Yên tâm, tuyệt đối không có sai sót nhầm lẫn, anh không muốn có một cô vợ đẹp? Nếu như việc này thành công, tôi cho anh số tiền gấp đôi, có chịu làm không?" Người phụ nữ nói với sắc mặt âm trầm, cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông.

Người đàn ông im lặng một lúc, nhất thời không thể mở miệng.

Người phụ nữ không chờ hắn ta mở miệng, thì cô ta đã lên tiếng đe doạ: "Anh đừng quên, nhược điểm của anh vẫn còn trên tay tôi, anh không muốn làm việc nữa đúng không? Vậy được thôi, lát nữa tôi sẽ đến nhà máy của anh một chuyến..."

"Đừng đừng đừng, tôi làm là được chứ gì, nhưng phải nói thẳng trước, nếu thật sự xảy ra chuyện thì tôi nhất định sẽ khai cô ra."

"Tùy anh, vậy cứ làm theo kế hoạch, buổi tối sẽ có người phối hợp với anh, có thể thu phục được Tô Trà không thì phải xem bản lĩnh của anh."

"Được, vậy tôi đi đây, nếu lát nữa để người khác nhìn thấy thì sẽ rất phiền phức."

Người đàn ông nói xong câu này, lập tức xoay người nhanh chóng rời khỏi đây.

Ngay chỗ này, người phụ nữ ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt trắng nõn thanh tú.

Loading...