Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-03-30 00:46:13
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qVxCAveml

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lớp em còn có đứa được mười một điểm kia kìa, hơn bốn mươi điểm là đã cao lắm rồi. Em không muốn học bù, em đi đây." Tô Bảo quyết đoán từ chối.

Nhưng mà Tô Trà không phải người mà cậu bé muốn từ chối là có thể từ chối được.

"Tô Bảo, nếu hôm nay em dám đi, chút nữa về nhà chị sẽ mách mẹ. Đến lúc đó, chị em phụ đạo một - một cho em đủ các ngày trong tuần thì thôi." Ừm, mình đúng là một người chị tốt mà.

Chỉ một bước nữa thôi là Tô Bảo có thể chạy thoát rồi, thế nhưng một câu đó của Tô Trà lại khiến cậu bé phải lùi lại từng bước một.

“Chị, em không có sách.”

“Vậy mượn của Xuân Thịnh trước đi.”

Đây mà là chị gái gì chứ? Ác ma thì có ấy.

Vài phút sau…

“Xuân Thịnh, đề này em phải làm thế này. Đầu tiên em phải làm phép tính nhân trước, phép nhân hai chữ số với hai chữ số... Sau đó mới tính đến dấu cộng... Em nghe có hiểu không? Chị ra một đề bài, em làm thử xem nào.”

“Tô Bảo, vừa rồi chị nói em không nghe lọt hả? Chỗ này này, em làm sai rồi. Em làm lại một lần nữa cho chị. Còn phép tính này, này, này, sai toàn bộ luôn.”

Đối với một người thì dịu dàng nhỏ nhẹ giảng giải, đối với một người khác thì ngoài cười nhưng trong không cười. Dù sao thì chỉ có người trong cuộc mới có thể cảm nhận được thôi.

Tô Bảo cắn bút, trong nội tâm cậu bé vô cùng tuyệt vọng, trong lòng cậu bé âm thầm thề, ngày mai cậu bé tuyệt đối sẽ không đến nhà Xuân Thịnh chơi nữa, tránh cho chị gái túm được lại bắt cậu bé học bù."

Khi Tô Trà dạy học cho hai đứa bé, trưởng thôn vẫn ở nhà không đi ra ngoài, ông ta ngồi cách đó không xa vùi đầu viết viết thứ gì đó.

Dạy được khoảng một tiếng rưỡi, Tô Trà dự định kết thúc giờ học hôm nay.

Trải qua một buổi học này, Xuân Thịnh cảm thấy chị gái của Tô Bảo dường như không quá đáng sợ như trước nữa, vừa dịu dàng vừa kiên nhẫn, hơn nữa giọng nói cũng dễ nghe, giảng bài còn dễ hiểu hơn những giáo viên trong trường nữa.

Thế nhưng Tô Bảo lại có cảm nhận hoàn toàn trái ngược với thằng bé.

Trải qua hơn một tiếng rưỡi đồng hồ này, Tô Bảo cảm thấy chị gái mình đúng là một ác ma, chính là cái loại ác ma trên đầu mọc một cái sừng dài ấy.

Mặt ngoài thì có vẻ dịu dàng, thế nhưng bên trong... lòng dạ hẹp hòi!

Vốn cậu bé tưởng rằng, có thể sống sót nốt ngày hôm nay là mình đã thoát khỏi bể khổ rồi, thế nhưng đêm hôm đó, Tô Bảo mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là vô vọng.

Trải qua sự khuyên bảo của Tô Trà, Vương Tú Mi quyết định từ ngày mai trở đi, sẽ để Tô Trà dạy phụ đạo cho cả Tô Bảo và Xuân Thịnh.

Thay vì để cho thằng nhóc thối này ngày nào cũng chơi bời, thì để nó học nhiều một chút, thành tích của cậu bé thật sự là không nỡ nhìn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-21.html.]

Vương Tú Mi cảm thấy rằng, con gái thông minh như thế, con gái lại dạy bù cho con trai, vậy không phải con trai sẽ có khả năng trở nên thông minh hơn à?

Cho nên, tương lai nếu hai đứa con của bà ấy đều thành sinh viên, thì bà ấy có thể đi ra ngoài khoe cả năm trời.

Bạn nhỏ Tô Bảo muốn phản kháng, thế nhưng phiền cái là lực lượng của địch quá mạnh mẽ.

Cho nên, kết quả cuối cùng là, cậu bé vẫn không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của chị gái.

Chao ôi, cậu bé khổ quá đi mất.

Vài ngày sau đó, Tô Trà đều dắt theo Tô Bảo đi đến nhà trưởng thôn để dạy phụ đạo cho cả hai cậu bé, người trong thôn có đến xem vài lần, nghe nói Tô Trà giúp đỡ dạy kèm, nháy mắt họ lập tức động lòng.

Tục ngữ có câu nói thế này, chăn một con dê là mất công, chăn cả đàn dê cũng mất ngần ấy công.

Tô Trà thông minh như thế, đã dạy kèm chắc chắn sẽ không kém.

Hơn nữa, hai ngày nay trưởng thôn cũng nói là Xuân Thịnh nhà bọn họ tiến bộ rất nhiều mà.

Vì thế hôm nay về nhà, Tô Trà vừa vào phòng không bao lâu, thì có một đám người kéo đến nhà cô.

“Tú Mi, Tô Trà về nhà rồi à?”

“Tôi vừa thấy Tô Trà vào nhà, chúng tôi đến tìm Tô Trà để tâm sự một chút.”

“Đúng đúng đúng. Chúng tôi nghe nói Tô Trà dạy kèm cho cháu trai của trưởng thôn, cho nên đến đây hỏi thăm một lát.”

Sân nhà họ Tô không lớn, bây giờ lại có nhiều người tìm đến như thế, không bao lâu sau cái sân đã chật cứng.

Vương Tú Mi là ai cơ chứ, là một người tâm tư linh hoạt. Bây giờ vừa nghe họ nói như thế, là bà biết ngay tính toán trong đầu họ.

Không phải là muốn Tô Trà dạy kèm cho đám con cái nhà họ à?

Ôi chao, con gái bà xuất sắc mà, bà cũng đâu còn cách nào khác.

"Trà Trà, con ra đây một lát đi." Vương Tú Mi gọi với về căn phòng của Tô Trà ở bên cạnh.

Mọi người đợi khoảng hai phút, thì thấy Tô Trà đi ra.

Tô Trà vừa ra đến nơi, đám người đã không thể đợi được nữa, tôi một câu, anh một câu, nhao nhao cất tiếng.

“Tô Trà, thím nghe nói cháu dạy kèm cho Xuân Thịnh à? Cháu có thể hay không giúp thím, dạy kèm cho thằng nhóc Nhị Cẩu nhà thím luôn với.”

Loading...