Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:48:40
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KjPjAvqLj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Quyên thật ra cũng thấy nóng, nhưng áo khoác lông chồn này là cái áo đắt nhất mà bà ta có.
Cái này bà ta phải nói ngọt nói nhạt dùng đủ mọi cách suốt nửa năm Tô Vận mới đồng ý cho bà ta mua cái áo này, đắt lắm đó.
Tô Trà khuôn mặt ngỡ ngàng, ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, xong lại nhìn người mặc áo lông chồn trong sân.
Nói sao đây nhỉ, chẳng biết dùng từ gì để miêu tả người này nữa.
Người này từ đâu chui ra thế?
Cuối cùng, Vương Quyên cũng khoe khoang đủ rồi, thanh thanh cổ họng, nói với Tô Thắng Hoa.
“Tô Thắng Hoa, tôi đến để thông báo với anh, con gái tôi Tô Vận đã đi xem mắt với người ta rồi, đối tượng là người họ Khương thôn mỗ.”
Vương Quyên vừa mở miệng nháy mắt đã thu hút được sự chú ý của mọi người.
Thôn mỗ, nhà họ Khương, sao mà nghe quen tai thế nhỉ.
“Nhà họ Khương mà cô nói không phải là cái nhà xem mắt với Tô Diệp hai năm trước chứ?” Tô Thắng Hoa chau mày nhìn Vương Uyên.
“Đúng rồi đấy, chính là Khương Triều Dương đó đấy, người ta vừa về hôm qua, mà Tô Vận cũng đến tuổi rồi, Tô Vận cũng đồng ý chuyện này rồi, Tô Thắng Hoa, anh mà có thời gian thì ngày kia cũng đến gặp họ.”
Nếu nói ai là người kinh ngạc khi nghe tin này nhất, thì đó chính là Tô Diệp.
Tô Diệp mặc dù mới kết hôn, nhưng cô ta vẫn không thể quên được những lời Tô Vận nói với mình, cái gì mà tình yêu mới là quan trọng nhất, phải theo đuổi hạnh phúc của bản thân.
Nghĩ đến những lời đó, khuôn mặt Tô Diệp không nhịn được lộ ra ý trào phúng.
Tô Vận nói lời nào lời nấy đều là đạo lý, khiến cô ta không muốn xem mắt với Khương Triều Dương, vậy mà giờ Tô Vận lại muốn xem mắt với Khương Triều Dương, đúng là… không ra thể thống gì.
Tô Diệp không phải đứa ngốc, trước kia cô ta không suy nghĩ nhiều, giờ vừa nghĩ chút đã hiểu.
“Tôi không đi, cô bị sao thế, Khương Triều Dương đó suýt đã xem mắt với Tô Diệp nhà chúng ta rồi, chị xem mắt không thành, giờ lại đi giới thiệu cô em, Vương Quyên cô nghĩ gì thế?” Tô Thắng Hoa tức giận.
Tô Vận đã nhắm Khương Triều Dương lâu như vậy, cuối cùng cũng ra tay rồi.
“Anh nói cái gì đấy, lúc đó không phải Tô Diệp không xem mắt sao? Hơn nữa, nhà họ Khương điều kiện tốt, tôi nghe ngóng rồi, cậu ta là một nhân tài, là bộ đội, trợ cấp cũng không ít, điều kiện trong nhà cũng tốt, có gì mà không được.” Vương Quyên trợn trắng mắt nhìn Tô Thắng Hoa.
Chuyện tốt như vậy, hơn nữa Vương Quyên thấy Tô Vận rất vừa ý cậu Khương Triều Dương này, đây mới là điều quan trọng.
Hôm qua lúc Tô Vận trở về, Vương Quyên lúc đầu còn lo Tô Vận sẽ trách bà, mà dường như tâm trạng Tô Vận rất tốt, trực tiếp nói về chuyện xem mắt, Tô Vận còn không nhắc đến chuyện tiền nong mà về phòng luôn.
Vương Quyên nhìn ra được Tô Vận rất vui vẻ, không cần biết là do Tô Vận quên mất, hay là để sau này mới tính toán, Vương Quyên đều có thể thở phào một hơi rồi.
Người nhà họ Tô cũng không ngốc, lần trước vì sao Tô Diệp và Khương Triều Dương lại xem mắt không thành, còn không phải nhờ công của Tô Vận hết sao?
Nếu không phải Tô Vận lỡ miệng nói về “Cao Hưng Quốc” trước mặt người giới thiệu, chuyện này có thể không thành hay sao?!
Giờ nghĩ lại, không phải lúc đó Tô Vận đã có ý với Khương Triều Dương rồi đấy chứ?
Nhưng cũng không có khả năng lắm, dù sao Tô Vận và Khương Triều Dương cũng không quen biết.
Chuyện này rốt cuộc là như nào, giờ so đo cũng không có ích gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-181.html.]
Trước mắt là chuyện của Tô Vận.
“Vương Quyên, chuyện này tôi không đồng ý.” Tô Thắng Hoa đen mặt nói.
“Ai cần anh đồng ý? Nếu không phải nể mặt anh là cha Tô Vận, anh nghĩ tôi thèm đến thông báo cho anh à? Tô Thắng Hoa chuyện này không do anh quyết định. Lúc ly hôn Tô Vận theo tôi, Tô Diệp theo anh. Tô Diệp kết hôn tôi cũng không nói gì, chuyện Tô Vận xem mắt anh dựa vào đâu mà ý kiến?”
“Được rồi, tôi không có tư cách, vậy cô đi đi, Tô Vận tôi không quản nữa, mấy người thích làm gì thì làm.” Nói đoạn Tô Thắng Hoa trực tiếp lôi Vương Quyên đẩy ra cửa.
Cánh tay Vương Quyên bị nắm đến phát đau, đánh tay Tô Thắng Hoa: “Tô Thắng Hoa, anh buông tay ra, anh làm tôi đau đấy, anh đúng là thô lỗ, mới có hai năm mà sao anh lại thành ra như vậy rồi?”
Tô Thắng Hoa không nói gì, trực tiếp đẩy người ra, sau đó mở miệng nói một tiếng: “Cút”
Nghe lời này của Tô Thắng Hoa, Vương Quyên cũng tức giận, nhổ phì phì về phía Tô Thắng Hoa.
“Ông cứ làm như tôi hiếm lạ lắm đấy, thích đến thì đến, không đến thì thôi.”
Vương Quyên vứt lại một câu như thế, rồi quay người bước đi.
Tô Trà nhìn Vương Quyên mặc chiếc áo lông chồn thô nặng, âm thầm tặc lưỡi.
Chậc, vừa mới ly hôn nhưng đồng chí Vương Quyên đúng là càng ngày càng hoang dã.
Ở bên khác, nhà họ Khương.
Mẹ Khương đang kéo Khương Triều Dương nói chuyện xem mắt.
Khương Triều Dương hôm qua uống rượu với chiến hữu, về đến nhà là vào phòng, vừa mới ngủ dậy đã nghe thấy mẹ mình nói cái gì mà xem mắt.
Anh ta vừa về đến nhà, đã đâu vào đâu đâu?
“Triều Dương à, không phải mẹ giục con nhưng con cũng đến tuổi rồi, con xem con cũng hai mươi tư rồi, ở thời cha mẹ, bằng tuổi con người ta đã có con rồi.”
“Mẹ nói con ở trong quân ngũ cũng không tìm đối tượng đi, lại mấy năm mới về một lần, lần này con phải làm thật tốt cho mẹ.”
“Triều Dương, lần này mẹ tìm cho con mối này nhất định con sẽ thích, con bé trông gọn gàng sạch sẽ, thanh tú, vừa tròn mười tám tuổi, hơn nữa người ta vừa tốt nghiệp cấp ba, đang định học đại học, tính tình cùng tốt, dịu dàng độ lượng, con gặp rồi nhất định sẽ thích.”
Mẹ Khương huyên thuyên nửa ngày, Khương Triều Dương thẳng lưng ngồi trên ghế, anh ta nghe nhưng chẳng nói nửa lời.
“Triều Dương, ý con thế nào, nói một tiếng xem nào!”
“Con cứ thử đi, gặp mặt nhau, nếu con không vừa ý thì thôi, mẹ cũng không ép con.”
“Khương Triều Dương, con như thế là thế nào, con nói một câu xem nào!” Mẹ Khương bị con trai Khương Triều Dương chọc giận, cao giọng nói.
“Xì.” Khương Nguyệt bên cạnh không nhịn được cười, mở miệng nói: “Mẹ, ý của anh trai con còn chưa đủ rõ ràng ạ? Chắc anh không đồng ý rồi?”
“Mẹ, con thấy chuyện này anh trai con không đồng ý thì thôi, Tô Vận tốt nhưng chưa chắc đã hợp với anh con.” Khương Nguyệt cười hì hì nói.
“Phủi phui cái mồm con, con thì hiểu cái gì.” Mẹ Khương không vui nói lại, mắt lại trừng Khương Triều Dương đợi anh mở miệng.
Bị mẹ nhìn như vậy, Khương Triều Dương hắng giọng nói.
“Mẹ, chuyện này không vội…”