Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:47:51
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6AXRsZiZ2P
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đầu tiên đứng ra phản đối là bà cụ, chỉ thấy bà cụ vỗ mạnh bàn một cái, mắng ầm lên:
"Vương Quyên, cô đừng khinh người quá đáng, cô nói cô làm trâu làm ngựa ở nhà chúng tôi, vậy chúng tôi đã khi nào bạc đãi cô, trong nhà đã thiếu ăn thiếu uống của cô bao giờ chưa?"
"Là cô làm ra chuyện mất mặt, cô còn không biết xấu hổ đưa ra những yêu cầu vô lý như thế, có phải đầu óc cô có bệnh không? Tôi nói với cô, ly hôn cũng được, nhưng những điều kiện vừa đưa ra, ngoại trừ để Tô Vận đi theo cô, những điều kiện khác khỏi phải bàn!"
Bà cụ quá kích động, nước miếng văng cả vào mặt Vương Quyên.
Bị phun mưa như thế, Vương Quyên sợ bà cụ lao vào đánh mình, cho nên dịch người ra, nấp đằng sau người anh em bên đằng ngoại.
Vương Quyên vừa tránh đi, lập tức để lộ hai anh em nhà họ Vương trong tầm mắt Tô Trà.
Tô Trà ngước mắt bình tĩnh nhìn sang.
Không biết vì sao hai anh em họ Vương đối diện với ánh mắt của Tô Trà, sau lưng chợt lạnh đi.
Anh cả mất tự nhiên né tránh đường nhìn của Tô Trà, hắng giọng một cái, nói:
"Tô Trà à, đây là chuyện của người lớn mà, phận con cháu như cháu không nên xen vào, đúng không?"
Nghe đi, nghe đi, giọng nói rõ ràng là muốn thương lượng, người không biết còn tưởng Tô Trà là bề trên của ông ta!
Chú em Vương cũng hơi sợ Tô Trà, lập tức lên tiếng phụ họa:
"Đúng vậy, ở đây có nhiều người lớn như thế, cháu đừng để ý, chuyện này để người lớn giải quyết."
Vương Quyên thấy anh em trai một mực cung kính với Tô Trà, hai mắt trợn tròn.
Chuyện gì vậy? Một con nhóc như Tô Trà có gì phải sợ?
Nhưng Vương Quyên không biết có vài người trông dễ tính, hiền hòa, nhưng lúc thực sự tính toán, lột một lớp da của người khác vẫn còn là ít.
Mà Tô Trà chính là người như vậy.
Lần trước chẳng phải để anh em nhà họ Vương lột một lớp da quay về đó sao?
Đương nhiên, Tô Trà không định xen vào chuyện này, người ta ly hôn, thương lượng thế nào là chuyện của họ, một đứa cháu như cô vẫn không nên nhúng tay vào thì hơn.
Không nhìn thấy hai người Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi đều không hé răng sao?
Không phải người một nhà không vào cùng một cửa, thái độ của Tô Trà cũng giống cha mẹ cô.
Chuyện của nhà khác, bớt quản!
Cuộc nói chuyện tiếp theo không thuận lợi lắm, bà cụ sống c.h.ế.t không đồng ý với hai điều kiện sau của Vương Quyên cho nên cuộc thảo luận rơi vào thế giằng co.
Anh em nhà họ Vương nhìn tình hình này bắt đầu có chút nôn nóng, thời gian không còn sớm nữa, họ định bảo Vương Quyên nhân lúc này làm cho xong việc ly hôn, còn lằng nhằng thêm, có muốn đi làm nữa hay không?
Anh cả đứng dậy, kéo người ra ngoài, trước khi đi còn bật cười ha ha nói một câu với những người khác:
"Chuyện này, để tôi nói chuyện tử tế với em gái tôi, để tôi khuyên bảo nó."
Hai người ra ngoài sân, Vương Quyên không vui hất tay anh cả ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-169.html.]
"Anh cả, anh làm sao thế? Không phải đã nói rồi sao, để Tô Thắng Hoa đồng ý điều kiện thì mới cho ly hôn cơ mà?"
Trong lòng anh cả Vương thầm châm chọc một câu: "Kế hoạch không theo kịp sự thay đổi!"
Vốn định tính như vậy, nhưng thái độ của Tô Thắng Hoa cương quyết, hơn nữa còn có một quả b.o.m hẹn giờ là Tô Trà, để tránh phức tạp, ông ta vẫn quyết định giải quyết chuyện ly hôn sớm một chút.
"Em gái à, sao em lại không hiểu chuyện như vậy? Em xem Tô Thắng Hoa như vậy liệu có đồng ý với điều kiện của em không? Vừa nhìn đã biết là không thể nào, hơn nữa em còn dây dưa thêm, lỡ đâu Tô Thắng Hoa phản ứng kịp, cũng muốn giữ Tô Vận thì sao? Em có muốn giữ Tô Diệp không?"
"Vậy thì không được, em nhất định phải dắt theo Tô Vận." Vương Quyên nghe thế thì sốt ruột.
Tô Vận là con gà đẻ trứng vàng sau này, mà Tô Diệp là một cái hũ nút, gõ ba phát gậy không kêu được tiếng nào, giống hệt Tô Thắng Hoa, bà ta bị ngu mới bỏ Tô Vận, lấy Tô Diệp.
Có điều Vương Quyên vẫn có chút không cam lòng.
"Vậy phải làm sao, cái gì cũng không được mà vẫn ly hôn?"
"Nếu không thì sao nữa? Em còn định làm gì? Phải biết điểm dừng chứ, hơn nữa, sau này ngày tháng còn dài, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn." Anh cả Vương lại dỗ dành.
"Được rồi." Vương Quyên khẽ cắn môi, đáp một tiếng.
"Em có thể nghĩ rõ ràng là tốt nhất, đúng rồi, trước khi tới, Tô Vận đã nói gì với em?"
"Không, không có gì, Tô Vận nói muốn đi theo em." Lúc nói câu này, Vương Quyên chớp chớp mắt, vẻ mặt mất tự nhiên.
Vương Quyên nói dối, thực ra Tô Vận nói với bà ta rằng cô ta muốn sống cùng Tô Thắng Hoa, nhưng Vương Quyên có thể để chuyện ấy xảy ra sao?
Không thể nào!
Mấy phút sau, Vương Quyên và anh cả nhà họ Vương quay trở về phòng, sau đó Vương Quyên đổi giọng, đồng ý ly hôn, đồng thời chỉ cần một điều kiện đó chính là Tô Vận sẽ cùng bà ta rời khỏi nhà họ Tô.
Nghe Vương Quyên nói vậy, những người khác trong nhà lão Tô quả thực chỉ muốn vỗ tay tiễn hai người đi.
Tô Vận là một tai họa, Vương Quyên coi như bảo bối thì mau chóng dắt đi!
Tô Trà vẫn ở bên cạnh yên lặng hóng hớt.
Diễn biến sau đó, điều khiến Tô Trà cảm thấy thú vị hơn là Vương Quyên sợ Tô Thắng Hoa đổi ý, còn cố tình dùng giấy trắng mực đen viết lại rõ ràng, từ nay về sau không cho phép Tô Thắng Hoa và Tô Vận qua lại sau lưng, lại càng không cho phép Tô Thắng Hoa đến gần Tô Vận.
Tô Thắng Hoa đương nhiên là ký tên ngay không chút do dự, dù sao ông ấy đã hoàn toàn không còn suy nghĩ gì về Tô Vận và Vương Quyên nữa, con gái ông ấy chỉ còn một đứa là Tô Diệp, cho dù ông ấy không kết hôn cũng không có vấn đề gì.
Nói xong chuyện này, Tô Thắng Hoa và Vương Quyên cùng lên thị trấn làm thủ tục ly hôn, đi cùng còn có chú hai nhà họ Vương, về phần bác cả Vương thì ở nhà họ Tô chờ đợi.
Tô Thắng Hoa mượn xe, ba người vừa đi vừa về cũng mất hơn một tiếng đồng hồ.
Trong khoảng thời gian chờ đợi này, anh cả nhà họ Vương còn ra ngoài tìm người tới, định xong chuyện sẽ chuyển hết đồ của Vương Quyên đi.
Khoảng bốn giờ chiều, ba người quay về.
Vừa nhìn thấy Tô Thắng Hoa, bà cụ bước nhanh tới, hỏi:
"Cầm giấy chứng nhận ly hôn chưa?"
"Cầm rồi." Tô Thắng Hoa trầm giọng trả lời một câu.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Bà cụ thở phào một hơi, trong lòng không khỏi vui vẻ, cuối cùng cũng đá được hai kẻ chuyên gây họa là Vương Quyên và Tô Vận ra ngoài rồi.