Xuyên thành nữ huyện lệnh năm mất mùa, mang theo gia quốc hướng tới phồn vinh - Chương 54: Huyện học sơ thành ---

Cập nhật lúc: 2025-12-25 00:49:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Tranh bảo hai bọn họ chờ trong thư phòng, còn thì tiền viện tìm Lý Hoành Mậu để đ.á.n.h tiếng .

 

Sau khi nàng thuật ý định của hai Phương gia cho Lý Hoành Mậu , Lý Hoành Mậu cũng hề từ chối.

 

Y chỉ đầu sang một bên, hỏi Bùi Triệu Kỳ: "Triệu Kỳ, vị Phương công t.ử cùng con sách, con thấy thế nào?"

 

Hai chuyện hề tránh mặt Bùi Triệu Kỳ, cho nên Bùi Triệu Kỳ cũng Phương T.ử Ngạn đến sách là vì bằng hữu với .

 

Từ "bằng hữu" đối với Bùi Triệu Kỳ mà , quá đỗi xa vời.

 

Hắn từng bằng hữu, đây cũng thời gian để kết giao bằng hữu.

 

Hắn thấy những cùng lứa thường cùng bằng hữu ngoài chơi đùa, cũng từng như thế.

 

Lúc nhịn bắt đầu huyễn tưởng, cùng bằng hữu ngoài chơi sẽ cảm giác thế nào?

 

Trong lòng Bùi Triệu Kỳ chút vui sướng khó tả, chậm rãi mở lời: "Học trò theo ."

 

Thẩm Tranh thấy biểu cảm nhỏ đó của Bùi Triệu Kỳ liền hề bài xích Phương T.ử Ngạn, thì chuyện Phương T.ử Ngạn đến sách e là thể thành.

 

Nàng về phía Lý Hoành Mậu.

 

Lý Hoành Mậu trầm tư một lát, hỏi: "Đại nhân Phương gia mang theo ít đồ đạc tới?"

 

Thẩm Tranh ngẩn , gật đầu, trong lòng nghĩ chẳng lẽ Lý Hoành Mậu cũng nảy ý định với bọn họ?

 

Lý Hoành Mậu một tiếng: "Vậy thì thu nhận , thảo dân cũng nên đóng góp chút gì đó cho huyện mới ."

 

Lý Hoành Mậu nghĩ thầm, y cùng đồng hương đến huyện Đồng An lâu, việc đều Thẩm đại nhân giúp đỡ, cho bọn họ đồ ăn, ruộng đất, còn cả giống lúa.

 

Ngược là bọn họ, vẫn đóng góp thực chất gì để báo đáp.

 

Nay cơ hội dâng tận cửa, y cũng chẳng ngại thu nhận thêm vài t.ử, việc gì mà chứ?

 

Thẩm Tranh y cũng theo: "Lý đại nghĩa, ngài quả là phúc phận của huyện Đồng An ."

 

Lý Hoành Mậu vội vàng khiêm tốn từ chối, hiện tại y so với Thẩm đại nhân thì tính là gì chứ.

 

Sau khi hai thống nhất, Thẩm Tranh liền một bên chờ đợi, nàng lượng đang xếp hàng phía , hôm nay chẳng mấy chốc mà dọn hàng thôi.

 

Lúc Hứa chủ bạ tắm rửa sạch sẽ bước tới, hỏi nàng vì Phương gia đến đây.

 

Thẩm Tranh đem đầu đuôi câu chuyện kể , Hứa chủ bạ chủ động tiến lên nhận lấy cây b.út trong tay Lý Hoành Mậu.

 

"Để , đại nhân cùng Lý cứ ."

 

Thẩm Tranh thấy tinh thần y vẫn , chắc là đối phó , liền gọi Lý Hoành Mậu cùng thư phòng.

 

Hai trong thư phòng lúc chút thấp thỏm, chuyện nếu thành, Phương Văn Tu sẽ thấy chút mất mặt.

 

Còn Phương T.ử Ngạn đơn thuần là sẽ thấy đau lòng.

 

Bọn họ thấy tiếng động ở cửa thư phòng liền dậy, thấy Thẩm Tranh dẫn Lý Hoành Mậu càng thêm căng thẳng.

 

Thẩm Tranh chào hỏi bảo bọn họ xuống , chủ động :

 

"Dọc đường qua đây, đem ý định của các ngươi cho Lý , nhưng ý tứ cụ thể thế nào, còn xem ở Lý ."

 

Phương T.ử Ngạn lời , lập tức học theo dáng vẻ bái sư của Bùi Triệu Kỳ ngày hôm đó, vén vạt áo quỳ xuống.

 

Hắn dám biểu cảm của Lý Hoành Mậu, lấy hết can đảm mở miệng: "Học trò cùng Bùi Triệu Kỳ sách, mong Lý thu nhận học trò!"

 

Sau đó nhớ tới ngày đó Bùi Triệu Kỳ chuẩn sẵn thúc tu (tiền học phí), vội vàng bổ sung: "Thúc tu của học trò cũng chuẩn xong , đang ở xe ngựa cửa huyện nha ạ!"

 

Phương Văn Tu thấy dáng vẻ của Phương T.ử Ngạn, trong lòng chút vui mừng, nhà dường như lớn khôn hơn .

 

Lý Hoành Mậu tuy đó thương lượng xong với Thẩm Tranh, nhưng lúc cũng giữ đúng phong thái, thể nhận lời ngay lập tức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-huyen-lenh-nam-mat-mua-mang-theo-gia-quoc-huong-toi-phon-vinh/chuong-54-huyen-hoc-so-thanh.html.]

Y nghiêm giọng : "Làm t.ử của , thể thông minh đến thế, gia cảnh cũng thể giàu đến thế, chỉ một điểm, tâm nhất định chính."

 

Phương T.ử Ngạn đang quỳ gật gật đầu, tâm tri Lý đây là đang nhắc nhở .

 

Lý Hoành Mậu tiếp tục : "Không ỷ thế h.i.ế.p , tâm thuật bất chính, phân biệt thị phi, tôn sư trọng đạo, ngươi thể ?"

 

Phương T.ử Ngạn kiên định gật đầu, nghiêm mặt : "Học trò ạ!"

 

"Tốt!" Lý Hoành Mậu hài lòng gật đầu.

 

Phương Văn Tu ở bên cạnh thấy Lý Hoành Mậu đồng ý, vội vàng đem chén rót sẵn đưa cho Phương T.ử Ngạn.

 

Phương T.ử Ngạn đón lấy chén , cung kính dâng lên Lý Hoành Mậu: "Mời uống !"

 

Mèo con Kute

Lý Hoành Mậu uống cạn chén , từ nay hai danh phận thầy trò, Phương T.ử Ngạn và Bùi Triệu Kỳ cũng trở thành đồng môn sư .

 

Phương Văn Tu thấy lễ bái sư thành, liền mở lời:

 

"Thẩm đại nhân, quý huyện nha sách, nhiều phiền hà, thúc tu năm nay của nó ở xe ngựa bên ngoài, thảo dân gọi khiêng ."

 

Thẩm Tranh lập tức gật đầu chuẩn y, cũng chẳng thương gia trong huyện , "vặt lông" cũng chẳng thấy xót.

 

Nàng thầm nghĩ Phương gia đúng là thiếu tiền, thúc tu của khác đều đóng theo tháng, Phương gia đóng là đóng luôn một năm.

 

Vật phẩm Phương Văn Tu mang đến quả thực còn nhiều hơn , b.út mực giấy nghiên, vải vóc lương dầu đủ cả.

 

Thậm chí còn chu đáo chuẩn cho Lý Hoành Mậu và Bùi Triệu Kỳ mấy bộ quần áo.

 

Đáng hơn là hai chiếc xe ngựa chở đầy các loại sách vở, điều khiến cả Lý Hoành Mậu và Bùi Triệu Kỳ đều vui mừng khôn xiết.

 

Sau khi đồ đạc xe ngựa dỡ xong, Phương Văn Tu thở hắt một , như thể thành một sứ mệnh nào đó lên tiếng cáo từ.

 

Y , Phương T.ử Ngạn chạy vèo một mạch tiền viện tìm Bùi Triệu Kỳ.

 

Bằng hữu! Ta tới đây!

 

……

 

Thẩm Tranh nghĩ đến những thứ Phương Văn Tu mang tới, vốn dĩ là thúc tu của học trò, huyện nha lý gì nuốt riêng.

 

Hơn nữa huyện nha và huyện học nhất định quản lý tách biệt, hôm nay chính là một cơ hội , nàng suy nghĩ một lát lên tiếng:

 

"Lý , nay huyện học sơ thành, ngài là vị đầu tiên của huyện học , hãy tạm chức Sơn trưởng , nguyệt ngân tạm định là hai lượng bạc. Những vật phẩm Phương gia mang đến hôm nay, ngoại trừ sách vở đưa tàng thư của huyện học, còn quyền giao cho ngài chi phối, thấy thế nào?"

 

Lý Hoành Mậu trực tiếp sững sờ, theo bản năng từ chối.

 

Thẩm Tranh giả vờ sa sầm mặt mũi: "Chẳng lẽ ngài một quản huyện nha, quản huyện học ?"

 

Lý Hoành Mậu hạ quyết tâm, Thẩm đại nhân coi trọng y như , y còn từ chối chi nữa?

 

"Thuộc hạ lĩnh mệnh! Thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết vốn liếng truyền dạy, phụ sự ủy thác của đại nhân!"

 

Thẩm Tranh mỉm hài lòng, đáp : "Như , xin đa tạ Lý ."

 

"Đinh! Kiểm trắc thấy cơ cấu giáo d.ụ.c tại khu vực của ký chủ bắt đầu thiết lập, giá trị phồn vinh tăng thêm 5 điểm, hiện tại tích lũy phồn vinh tổng cộng 117 điểm."

 

Có chút keo kiệt, Thẩm Tranh thầm nghĩ, nhưng muỗi nhỏ cũng là thịt mà.

 

Lý Hoành Mậu đem bộ gạo mì lương dầu Phương gia mang tới giao cho công trù (bếp chung) của huyện nha, bữa tối hôm nay của bọn họ thể là vô cùng phong phú.

 

Một là để chúc mừng huyện học sơ thành, hai là hoan nghênh vị "tiểu tài thần" Phương T.ử Ngạn gia nhập.

 

Phương T.ử Ngạn càng hào phóng lấy mấy ngọn đèn dầu bày trong bếp, khiến ngớt lời khen ngợi.

 

Ánh đèn dầu vàng nhạt lấp lánh trong gió nhẹ, ăn , màn đêm dần buông xuống.

 

Trong lòng Thẩm Tranh vẫn còn vương vấn bản vẽ máy dệt, liền về phòng .

 

 

Loading...