Xuyên thành nữ huyện lệnh năm mất mùa, mang theo gia quốc hướng tới phồn vinh - Chương 157: Quyết tâm của Vương Quảng Tiến: Vạn lượng bạc trắng trợ giúp Thẩm Tranh ---
Cập nhật lúc: 2025-12-25 00:52:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Khổng Gia thở dài một tiếng, chút bất lực : “Tiểu Phương , bản quan trong lòng ngươi, hình tượng của bản quan nhất định là vô cùng vĩ đại, nhưng đôi khi chúng rõ thực tế.”
“Thực tế?”
Chu Khổng Gia vùi đầu gặt lúa, tay chân ngừng nghỉ: “Thực tế chính là, chúng hiện đang ruộng lúa của huyện Đồng An, gặt lúa của huyện Đồng An, và lúa gặt , chừng chúng còn mua mang về huyện Lộc Sơn. Chúng tốn bao nhiêu bạc mới mua về, phụ thuộc ý của vị Thẩm đại nhân , hiểu ?”
Tùy tùng mà vẫn còn lờ mờ như trong sương mù, nhưng , hôm nay thể giúp đại nhân nhà thu hoạch lúa .
Trong lúc các quan huyện còn đang vùi đầu khổ cực việc, mảnh ruộng của Thẩm Tranh thu hoạch xong xuôi. Mấy họ bệt bóng cây, uống nước ăn điểm tâm.
Triệu Hưu tò mò hỏi: “Chủ bạ đại nhân, ngài Dư đại nhân sẽ cho phép chúng giúp đại nhân thu hoạch lúa ạ?”
Hứa chủ bạ những quan huyện vẫn còn đang ở ruộng thu hoạch: “Bởi vì trong lòng Dư đại nhân, đại nhân của chúng giống với những huyện lệnh .”
Triệu Hưu như hiểu như , gật gật đầu: “Đó là điều đương nhiên, bọn họ căn bản xứng để đặt lên bàn cân so sánh với đại nhân nhà .”
Thẩm Tranh thật sự nổi nữa, lên tiếng ngăn cản hai .
“Các khoác lác thì cứ khoác lác, tuyệt đối đừng kéo . Nếu để các vị đại nhân khác thấy, tưởng ngày thường coi thường bọn họ đến nhường nào.”
Mọi rộ lên. Vương Quảng Tiến đầy mặt ý đang thu hoạch ruộng, lên tiếng : “Đợi mấy ngày tới trong trang viên thu hoạch xong xuôi, tiểu nhân đem lúa phơi sân hai ngày, là thể thống kê sản lượng mỗi mẫu .”
Thẩm Tranh gật đầu. Sản lượng lúa mỗi mẫu cứ tuốt hạt khỏi bông là tính toán ngay , mà phơi nắng gắt từ một đến hai ngày, đợi nước vỏ trấu bốc gần hết mới bắt đầu tính toán.
Tuy các hộ trong huyện đều trồng lúa nước, nhưng ruộng nương phân bố rộng khắp, tình trạng thổ nhưỡng cũng giống .
Cho nên đợi thóc phơi khô, để các lý chính thống kê sản lượng của các thôn khác trong những điều kiện canh tác riêng biệt.
Sau đó để trang viên họ Vương thống kê sản lượng gieo trồng mật độ cao, tới lúc đó lấy một con trung bình, chính là sản lượng ước tính của loại lúa cao sản .
Cũng sản lượng thực tế hiện nay so với dữ liệu của hệ thống sẽ chênh lệch bao nhiêu.
Vương Quảng Tiến thở phào một cái. Y bao giờ nghĩ ngày hôm nay, dường như kể từ ngày gặp Thẩm đại nhân, ngày tháng của y ngày càng lên.
Thẩm đại nhân giúp đỡ y nhiều, giờ đây y chút năng lực, cũng nên trợ giúp Thẩm đại nhân một tay mới .
Trong lòng y nảy một ý định.
Mục đích của những quan huyện tới đây hôm nay y cũng rõ. Đợi dân làng thu hoạch vụ thu xong sẽ nộp thuế lương cho huyện nha, huyện nha từ đó chọn lúa giống để bán cho các huyện khác, thậm chí là phủ nha.
huyện Đồng An chỉ lớn bấy nhiêu, năm nay nhà nhà cũng mới chỉ trồng một hai mẫu lúa, dân làng còn tự giữ hạt giống. Nếu bảo quản , lúa giống ước chừng thể lưu trữ trong ba năm.
hiện tại đợt lúa đầu tiên là cơ hội một hai, nếu thể giữ nhiều hạt giống thì nhất định giữ thêm. Cho dù đại nhân , chỉ cần chọn giống thì sản lượng sẽ giảm sút quá nhiều, nhưng dân làng cũng là đầu trồng loại lúa , đương nhiên giữ cho nhiều lúa giống một chút, cũng coi như là chừa cho đường lui.
Thế nhưng việc tuyển chọn lúa giống thực cũng bí quyết riêng. Nếu yêu cầu nghiêm ngặt thì trải qua mấy công đoạn tuyển chọn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-huyen-lenh-nam-mat-mua-mang-theo-gia-quoc-huong-toi-phon-vinh/chuong-157-quyet-tam-cua-vuong-quang-tien-van-luong-bac-trang-tro-giup-tham-tranh.html.]
Một là sàng lọc, dùng mẹt lỗ sàng để phân loại lúa giống, chọn những hạt đầy đặn, chắc khỏe.
Hai là chọn hạt, đem lúa giống sàng lọc kiểm tra từng hạt một xem đạt yêu cầu để giống .
Ba là quạt gió, để phòng ngừa hạt lúa lép bên trong, dùng sức quạt gió, nếu hạt lúa nào dễ dàng thổi bay thì đó là giống kém.
Đạt mấy yêu cầu mới thể coi là giống ưu tú, còn lúa đạt yêu cầu thì dân làng thể giữ lương thực ăn hằng ngày.
Vì thế dân làng thu hoạch bao nhiêu lúa thì bấy nhiêu đều là lúa giống. Vương Quảng Tiến ước tính, bạc nhiều thì , chứ mỗi hộ gia đình kiếm một hai trăm lượng chắc thành vấn đề.
Tuy nhiên tất cả còn xem tới lúc đó Thẩm đại nhân sẽ yêu cầu họ giữ lúa giống như thế nào. Nếu yêu cầu quá khắt khe, nhà nhà còn thể kiếm thêm chút đỉnh.
Vương Quảng Tiến cảm thấy, dựa theo tính cách của Thẩm đại nhân, lúa thể giống nhất định là loại qua sàng lọc nghiêm ngặt.
Hơn nữa, những hạt lúa qua sàng lọc, Thẩm đại nhân chắc chắn cũng sẽ cấm dân chúng bán ngoài. Tính toán như , thực tế lúa giống của huyện nha sẽ quá nhiều.
Vương Quảng Tiến cúi đầu trầm tư. Huyện nha bán lúa giống cho quan phủ các nơi, giá bán nhất định sẽ thấp hơn tiệm lương thực, cảnh tượng lúc đó chắc chắn là "tăng nhiều cháo ít".
chính là cơ hội để Thẩm đại nhân vang danh thiên hạ...
Vương Quảng Tiến nghiến răng hạ quyết tâm. Hiện giờ xung quanh cũng ngoài, y trực tiếp với Thẩm Tranh: “Đại nhân, tiểu nhân một việc bàn bạc với ngài.”
Ánh mắt mấy đồng loạt về phía y, Thẩm Tranh nghi hoặc hỏi: “Việc gì?”
Vương Quảng Tiến dậy, vái chào Thẩm Tranh một cái: “Lúa giống chọn từ trang viên họ Vương của , ngoại trừ phần trang viên giữ để gieo trồng năm , tất cả đều bán cho huyện nha. Còn về giá cả, do đại nhân quyết định.”
Mấy đang đều hít một ngụm khí lạnh, ngay cả Vương Uyển Oánh cũng trợn tròn mắt Vương Quảng Tiến. Hôm nay trưởng nàng " điều" đến thế ?
Thẩm Tranh cũng chút chấn động. Nàng rõ ràng bàn bạc với Vương Quảng Tiến từ , bảo y bán lúa giống cho tiệm lương thực họ Hồ.
Nàng chút tán thành : “Ngươi thể lời , chắc hẳn cũng nếu ngươi bán lúa giống cho tiệm lương thực họ Hồ thì thể kiếm thêm bao nhiêu bạc.”
Vương Quảng Tiến gật đầu: “Tiểu nhân , nếu Hồ chưởng quỹ thể bán giá, ước chừng mỗi cân lúa giống thể lãi gần một lượng bạc.”
Lời của Vương Quảng Tiến thốt , tim của những còn đều run rẩy. Trang viên họ Vương trồng tới mấy chục mẫu lúa, lúa giống sàng lọc kiểu gì cũng vạn cân. Đối với Vương Quảng Tiến mà , đây là khoản lợi nhuận vạn lượng bạc, mà giờ đây y bỏ là bỏ?!
Đó là vạn lượng bạc trắng đấy!
Vạn lượng bạc trắng... Thẩm Tranh cảm thấy, nếu đổi Vương Quảng Tiến thành , nàng cũng nỡ đem bạc trong túi dâng tặng cho khác.
Số tiền thực sự quá lớn, đời mấy ai từng thấy vạn lượng bạc trắng chứ! lúc Vương Quảng Tiến một cách nhẹ nhàng như , cứ như thứ y dâng tặng chỉ là vài đồng tiền xu mà thôi.
Trong lòng Thẩm Tranh đại khái hiểu dụng ý của y, nhưng vẫn nhịn mà hỏi: “Cần gì như ?”
Mèo con Kute
Vương Quảng Tiến thần sắc kiên định, lời vang dội đanh thép: “Đại nhân ơn tái tạo đối với tiểu nhân, ngài là cha tái sinh của tiểu nhân cũng quá lời. Tiểu nhân tuy hiểu chốn quan trường, nhưng cũng đại nhân bán lúa giống cho quan phủ các nơi liên quan mật thiết tới tương lai của huyện Đồng An và hoạn lộ của đại nhân . Những quan phủ mua lúa giống từ huyện , đều sẽ nợ đại nhân một món ân tình!”