Xuyên thành nữ huyện lệnh năm mất mùa, mang theo gia quốc hướng tới phồn vinh - Chương 150: Không đảm bảo bát nước có thể bưng bằng, khéo léo từ chối ---

Cập nhật lúc: 2025-12-25 00:51:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dư Chính Thanh thấy Thẩm Tranh há hốc mồm, mãi đáp lời, bèn hỏi: "Sao thế? Đây là chuyện mà mười mấy xe ngựa phía cầu còn , ngươi nguyện ý?"

 

Thẩm Tranh quả thực chút nguyện ý.

 

Nói thật, thấy lời đó nàng cũng chút xao động, thử hỏi ai khi chơi trò chơi mà mở rộng bản đồ chứ?

 

Tục ngữ , đầu bếp tướng quân thì là thợ mộc .

 

Nếu đúng như lời Dư Chính Thanh , sáp nhập huyện Vĩnh Lộc huyện Đồng An, diện tích quản lý của nàng sẽ tăng lên, thuế thu nhiều hơn, hơn nữa huyện Vĩnh Lộc còn một ưu thế thiên bẩm, đó là gần phủ nha hơn.

 

Nếu hai huyện sáp nhập, đối với sự phát triển kinh tế của huyện Đồng An về cũng lợi ích.

 

những việc thể chỉ mặt , hiện nay huyện Đồng An vẫn đang ở giai đoạn khởi đầu, hôm nay mới bắt đầu thu hoạch vụ thu, chỉ vài điểm đơn giản nhất thôi.

 

Năm nay dân huyện Đồng An đều trồng lúa nước, năm nay thể tự giữ giống, sang năm ruộng nhà trồng bao nhiêu thì trồng bấy nhiêu.

 

dân huyện Vĩnh Lộc , giống lúa thì chỉ là chuyện nhỏ, thể giống như huyện Đồng An , dùng lương thực thế chấp, nay huyện Đồng An thu hoạch vụ thu, thiếu gì thì thiếu chứ thiếu lương thực.

 

trồng lúa nước, ngươi chẳng lẽ cần ruộng nước ? Huyện Vĩnh Lộc đào nhiều ruộng nước như ?

 

Cho nên cũng , nếu nàng tiếp nhận huyện Vĩnh Lộc, lặp công việc : đào mương xây kênh.

 

Hiện giờ huyện học Đồng An vẫn khai giảng, xưởng vải cũng thành lập, một đống việc đang chờ nàng.

 

Nếu nàng năng lực đó, thì tự nhiên chỉ cần môi chạm môi , một lời nhận ngay.

 

đối với Thẩm Tranh hiện tại, sự phát triển của huyện Đồng An mới là trọng trung chi trọng, một tòa huyện thành còn kinh doanh , kinh doanh tòa thứ hai?

 

Làm như , bất luận là đối với dân huyện Đồng An dân huyện Vĩnh Lộc đều công bằng.

 

Vả hiện nay nàng tình cảm sâu đậm với huyện Đồng An, khi tài nguyên đủ, nàng cũng dám đảm bảo thể bưng bát nước cho bằng.

 

Một miếng thể ăn thành kẻ béo, khi năng lực tuyệt đối, vẫn từ từ mà tính mới .

 

"Đại nhân thứ tội, hạ quan hiện giờ vẫn dẫn dắt bách tính huyện Đồng An sống những ngày tháng ."

 

Câu trả lời ngoài dự đoán, Dư Chính Thanh khi mở lời hỏi nàng sẽ từ chối.

 

y hề tức giận, sự từ chối của Thẩm Tranh trái cho thấy nàng hiện nay quy hoạch rõ ràng đối với sự phát triển trong huyện, hành sự mãng phu.

 

Đối với dân huyện Vĩnh Lộc mà , đây lẽ là mất một cơ hội lớn, nhưng đối với Thẩm Tranh và dân huyện Đồng An, đây là một lựa chọn sáng suốt.

 

Dư Chính Thanh đẩy đĩa điểm tâm bàn về phía nàng: "Bản quan chỉ thuận miệng hỏi thôi, ngươi cần để tâm, nếu ngươi nguyện ý, bản quan sẽ thư về kinh xin ."

 

Thẩm Tranh thấy Dư Chính Thanh cưỡng ép nàng tiếp nhận huyện Vĩnh Lộc, bèn thở phào một cái.

 

Nàng đĩa điểm tâm quen thuộc bàn, nhón lấy một miếng bỏ miệng, tò mò hỏi: "Đại nhân, hạ quan thể hỏi một chút, vị đại lão phía ngài là ai ạ? Có thể sáp nhập huyện là sáp nhập huyện ngay."

 

"Đại lão?" Dư Chính Thanh vẫn là đầu thấy gọi cha như , nếu để ông , chẳng sẽ đến khép miệng .

 

Y vờ như vô ý mà : "Chỉ là một vị Bá tước, chẳng tính là đại lão gì."

 

"Bá tước?!"

 

Giọng Thẩm Tranh cao hẳn lên, thời Đại Chu phong Bá phong Tước giống như tiền triều, Thiên t.ử phong là phong.

 

Phụ của hậu phi? Phong tước!

 

Tổ tiên ba đời đều tước vị? Tiếp tục phong tước!

 

Từ khi Minh Dương Đế đăng cơ, quan viên phong tước xem công trạng, những nhân vật cống hiến trác việt cho Đại Chu mới cơ hội phong tước.

 

Cho nên quan viên tước vị của Đại Chu hiện nay tuyệt đối hạng tầm thường.

 

Thẩm Tranh nhịn truy vấn: "Là vị Bá tước nào? Ngài... là môn sinh của vị đó ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-huyen-lenh-nam-mat-mua-mang-theo-gia-quoc-huong-toi-phon-vinh/chuong-150-khong-dam-bao-bat-nuoc-co-the-bung-bang-kheo-leo-tu-choi.html.]

 

Dư Chính Thanh nhướn mày, hỏi ngược : "Tại bản quan chỉ thể là môn sinh, mà thể là con trai của Bá tước?"

 

Miếng bánh trong tay Thẩm Tranh rơi xuống bàn, chứ, nhà ai t.ử tế kế vị tước gia, chạy Tri phủ cơ chứ?!

 

Dư Chính Thanh thấy nàng phản ứng mãnh liệt như , cảm thấy chút buồn , hỏi: "Thấy bản quan ngốc ? Tước vị như cần, chạy đến một chức Tri phủ nhỏ nhoi?"

 

Thẩm Tranh vô thức gật gật đầu.

 

Dư Chính Thanh giả vờ giận : "Ngươi thật sự dám gật đầu!"

 

Thẩm Tranh vội vàng lắc đầu, định thần nịnh nọt: "Đại nhân ngài là nhân vật chí hướng lớn, kế vị tước gia mà, tự nhiên là lọt mắt , theo hạ quan thấy, đại nhân dựa chính nhất định cũng thể phong tước!"

 

Lại là một tràng lời nịnh hót, nhưng Dư Chính Thanh thấy hưởng thụ, vì Thẩm Tranh trúng tâm can y.

 

Hồi y ở kinh thành, hơn ba mươi khác vẫn gọi y là Tiểu Bá gia.

 

Y cứ nghĩ mãi thông, hơn ba mươi tuổi , nhỏ ở chỗ nào?

 

cứ thích gọi y là Tiểu Bá gia, y cũng chẳng cách nào phản bác.

 

Lại còn ở triều đình, nể mặt thì gọi một tiếng Dư đại nhân, nhưng đừng tưởng y bọn họ lưng gọi y thế nào!

 

Không là con trai Vĩnh Ninh Bá thì cũng là trưởng t.ử của Dư Thời Chương, y chỉ hỏi xem, còn bao nhiêu nhớ y tên là Dư Chính Thanh?

 

Mèo con Kute

Thẩm Tranh thấy y cau mày lời nào, trong lòng như mèo cào, tiếp tục truy hỏi: "Đại nhân định ẩn giấu phận, tiện ?"

 

Dư Chính Thanh thấy bộ dạng tò mò của nàng thì , lắc đầu: "Chẳng tiện, phụ ... là Vĩnh Ninh Bá."

 

Một câu Vĩnh Ninh Bá trực tiếp Thẩm Tranh kinh ngạc đến thốt nên lời, trời đất ơi, thực sự ôm cái đùi vàng !

 

Kẻ quan ở Đại Chu, ai mà Vĩnh Ninh Bá!

 

Trong ký ức của Thẩm Tranh, nguyên chủ cũng vô cùng kính phục Vĩnh Ninh Bá, mơ ước trở thành một vị quan như ông .

 

Nàng giơ ngón tay cái về phía Dư Chính Thanh, mà khéo đầu t.h.a.i thế ...

 

Nàng cộng cả hai kiếp , mà một mống cha cũng chẳng thấy , ôi, nguyên chủ cũng vứt bỏ .

 

"Những hề phận của , ngoài quan, cũng dựa danh tiếng của phụ mà hành sự, ngươi..." Dư Chính Thanh .

 

"Hạ quan hiểu! Đại nhân yên tâm, miệng của hạ quan bình thường là kín kẽ nhất!"

 

Thẩm Tranh xong liền mím c.h.ặ.t môi , Dư Chính Thanh nàng, trong lòng chợt nghĩ đến điều gì, với nàng:

 

"Sau rảnh đến phủ nha, hãy ghé qua nhà bản quan một chuyến, phu nhân của nhắc nhiều , gặp ngươi."

 

Thẩm Tranh chút thụ sủng nhược kinh, nếu Dư Chính Thanh ở nhà hết lời khen ngợi nàng, phu nhân y gặp nàng chứ?

 

Chỉ là phu nhân của y liệu giống y, cũng là con gái của đại quan trong kinh ?

 

"Đa tạ đại nhân thưởng thức, hạ quan khi nào rảnh định sẽ đến phủ bái phỏng."

 

Dư Chính Thanh gật đầu xong liền nhắm mắt dưỡng thần.

 

Trong xe ngựa yên tĩnh , chỉ còn tiếng Thẩm Tranh nhai điểm tâm sột soạt.

 

"Đến đến ! Các đại nhân đến !"

 

Chu lý trưởng dẫn theo dân làng ở đầu thôn nghếch cổ ngóng trông, hôm qua Thẩm đại nhân dặn dò họ xong xuôi, hôm nay nàng sẽ dẫn một đoàn quan viên đến thôn Nam Bá .

 

Hôm nay khi từ huyện về, ông liền dẫn chờ sẵn ở đầu thôn, sợ bỏ lỡ giờ lành.

 

Ông mặt trời, hỏi mấy đang trông coi gùi bên cạnh: "Kiểm tra nữa , đồ đạc chuẩn xong hết ?"

 

 

Loading...