Xuyên thành nữ huyện lệnh năm mất mùa, mang theo gia quốc hướng tới phồn vinh - Chương 126: Hà Hoa bị hối lộ ---

Cập nhật lúc: 2025-12-25 00:51:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau ngày tụ họp tại huyện nha Đồng An, các thôn liền hành động ngay.

 

Nhà của mỗi vị Lý chính đều vây đến mức nước chảy lọt, những đều vì việc tham tuyển đồ thợ mộc mà đến.

 

Nếu chỉ là theo sư phụ học thợ mộc, thì tự nhiên sẽ náo nhiệt đến .

 

Huyện lệnh đại nhân hôm đó , đợi nhiệm vụ đầu tiên thành, còn việc chờ bọn họ nữa kìa!

 

Những việc đó, chắc chắn là công việc bình thường.

 

Đợi Huyện lệnh đại nhân xây dựng xong xưởng dệt vải như nàng , thì những thợ mộc như bọn họ sẽ "bát cơm sắt", đó là việc chuyên môn cho công xưởng trong huyện!

 

Đãi ngộ việc trong huyện thế nào bọn họ đều thấu hiểu, những xưởng nhỏ bên ngoài tự nhiên thể sánh bằng.

 

Cho nên hôm nay những tự phụ chút năng lực ở các thôn đều vắt óc tìm cách chen chân nhà Lý chính, chỉ mong chọn để rạng rỡ mặt mày cả gia đình!

 

Kịch liệt như , nếu ai lén lút " cửa " thì tự nhiên là chuyện thể nào.

 

Ý nghĩ "tặng quà thì dễ việc" ăn sâu lòng nhiều , tuy hôm nay Huyện lệnh đại nhân các Lý chính phép tư lợi, nhưng vẫn tìm kẽ hở để thử một .

 

Không thể tặng quà cho Lý chính, thì tặng quà cho nhà Lý chính thử xem?

 

Những mang ý nghĩ thực cũng hẳn Lý chính trực tiếp chọn định bọn họ.

 

Mà là khi ý nghĩ , trong lòng họ liền trăn trở thôi, nếu những khác cũng nghĩ đến việc tặng quà cho nhà Lý chính, mà lễ vật đưa tận tay, chẳng sẽ tụt phía ?

 

Bọn họ càng nghĩ càng thấy, tiến cũng một đao, lùi cũng một đao, chi bằng cứ dấn bước thử xem!

 

Cho nên chiều nay khi Hà Hoa khỏi cửa giao đồ thêu, liền gặp một .

 

"Ái chà! Đây chẳng là Hà Hoa nhà Ngô Lý chính , càng lớn càng trổ mã xinh quá!"

 

Một đàn bà vốn đang bóng cây lau mồ hôi, thấy Hà Hoa liền rảo bước đón lấy, bà thần sắc nhiệt tình, mặt mày hớn hở.

 

Hà Hoa bàn tay bà đưa tới, lùi một bước, gọi: "Mao thẩm t.ử."

 

Mao thẩm t.ử thấy Hà Hoa né tránh cũng giận, chỉ : "Chao ôi, con gái lớn , đ.â.m xa lạ với thẩm ."

 

Hà Hoa khẽ cau mày, nàng và Mao thẩm t.ử vốn bao giờ thiết, lấy chuyện xa lạ, nàng mấy thích ứng với việc đột nhiên bắt quàng sang với .

 

Nàng thấy nụ mặt Mao thẩm t.ử, trong lòng chút đoán định, chắc hẳn nhắm mà đến.

 

Mao thẩm t.ử thấy nàng lời nào, bắt đầu dẫn dắt nàng nhớ chuyện xưa.

 

"Hà Hoa , cháu còn nhớ lúc nhỏ , cứ thích chơi với bọn thằng Mao Chí, một cháu ngã xuống dốc, vẫn là bọn thằng Mao Chí cõng cháu lên đấy!"

 

lời thì thôi, , trong lòng Hà Hoa liền chút thoải mái.

 

Thật tên Mao Chí khoác lác thế nào, ngày đó rõ ràng là mấy đứa bọn Mao Chí giống như quỷ đói, cứ ăn miếng bánh vặt của nàng.

 

Nàng lúc đó tham ăn, tự nhiên cho bọn chúng, cầm bánh chạy về nhà, ai ngờ bọn Mao Chí còn đuổi theo, nàng sợ hãi, nhất thời cẩn thận mới ngã xuống dốc.

 

Nay đoạn chuyện cũ qua lời Mao Chí thành như .

 

Hà Hoa nghĩ kỹ , cách miêu tả của Mao Chí cũng vấn đề gì lớn, chỉ là bỏ đầu bỏ đuôi, né nặng tìm nhẹ mà thôi.

 

Nàng lùi thêm một bước, giọng điệu vui buồn: "Đều là chuyện cũ thuở nhỏ, nay tuổi cũng còn nhỏ nữa, những lời thẩm đừng thêm."

 

Mao thẩm t.ử mới sực tỉnh lỡ lời, vội vàng đưa tay vỗ vỗ miệng .

 

Nay Hà Hoa cũng là thiếu nữ lớn , bà con trai từng cõng Hà Hoa, quả thực cho lắm.

 

gượng một tiếng, : "Thẩm là miệng mồm vụng về, cháu đừng để bụng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-huyen-lenh-nam-mat-mua-mang-theo-gia-quoc-huong-toi-phon-vinh/chuong-126-ha-hoa-bi-hoi-lo.html.]

Hà Hoa cũng đáp một nụ giả tạo: "Thẩm còn việc gì , trời còn sớm, lên trấn."

 

Mao thẩm t.ử thấy nàng định , vội vàng đưa tay chặn , từ trong giỏ lấy một bọc vải, đưa cho Hà Hoa.

 

"Đây là kim chỉ của Mao Chí tặng thẩm hồi tết, mua ở tiệm trong huyện Tuyền Dương đấy, lắm! Thẩm tay chân vụng về, mấy việc tinh xảo , nhưng thẩm cháu thích thêu thùa, hộp kim chỉ cháu cầm lấy, cũng là vật tận kỳ dụng !"

 

Hà Hoa , trong bọc vải kim chỉ là thật, nhưng cũng chỉ kim chỉ.

 

nàng hôm nay thực sự chút gấp gáp, lúc cũng hư tình giả ý với bà nữa.

 

Nàng trực tiếp hỏi: "Thẩm là vì việc đồ thợ mộc mà đến , Mao Chí ?"

 

Mao thẩm t.ử thấy nàng thẳng thắn như , tay đưa bọc vải khựng , dừng giữa trung.

 

Một lát : "Cái con bé , từ nhỏ thẩm thấy cháu thông minh, lớn lên nhất định tiền đồ lớn!"

 

Hà Hoa lạnh một tiếng, giọng điệu cũng khách khí như lúc nãy.

 

"Thẩm sáng nay dù ở huyện nha, nhưng cũng nên Thẩm đại nhân dặn dò thế nào chứ."

 

Nụ mặt Mao thẩm t.ử cứng đờ, trong lòng thầm mắng con bé Ngô Hà Hoa cũng giống cha nó, cứng đầu cứng cổ, Huyện lệnh đại nhân dặn dò thế nào? Chẳng giả công tế tư ! nếu bà con trai chút gì, vị trí khác cướp mất thì !

 

"Cái đó đương nhiên , nhưng..."

 

"Nếu thẩm , chẳng lẽ hiểu ý nghĩa của bốn chữ giả công tế tư ?"

 

Hà Hoa trực tiếp ngắt lời Mao thẩm t.ử, giọng cũng lớn hơn lúc nãy.

 

Rõ ràng sáng sớm Thẩm đại nhân rõ mười mươi, tuyển cần nhất là sự công bằng, mà luôn kẻ đặt tâm trí chính đạo, luồn cúi những thủ đoạn !

 

Theo nàng thấy, lời Thẩm đại nhân quá đúng, mà cứ kẻ xem lời đại nhân nhấn mạnh nhấn mạnh như gió thoảng bên tai!

 

Lúc nụ mặt Mao thẩm t.ử cũng tắt ngấm, bà cũng mấy chục tuổi đầu, hậu bối như Ngô Hà Hoa chỉ trích như , mặt mũi tự nhiên còn chỗ để.

 

Hà Hoa thấy biểu cảm của bà liền tâm tư trong lòng, nhưng nàng thêm với .

 

"Mao thẩm t.ử, đồ thẩm cầm về , hôm nay cũng coi như từng gặp thẩm, tuyển gia đình ba nhà đều sẽ nhận bất kỳ món quà nào, vẫn là câu của Thẩm đại nhân: Cạnh tranh công bằng."

 

Hà Hoa xong liền ngoảnh đầu mà bỏ , vì trong lòng chút giận dữ, bước chân cũng nhanh hơn thường ngày nhiều.

 

Mao thẩm t.ử bọc vải tặng trong tay, thở dài một tiếng: "Cái nhà là những cái đầu gỗ."

 

việc thành, thực trong lòng bà cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

tặng , khác đại khái cũng tặng , thì cứ như lời Huyện lệnh đại nhân , mỗi dựa bản lĩnh, cạnh tranh công bằng!

 

Hà Hoa một dặm đường thì dừng , hậm hực giậm chân một cái.

 

Tức c.h.ế.t nàng !

 

Sao thể coi lời Thẩm đại nhân như gió thoảng bên tai chứ!

 

Mèo con Kute

Vốn dĩ hôm nay cha nàng về kể cho nàng chuyện máy dệt, nàng vui sướng đến mức nhảy cẫng lên, Thẩm đại nhân thêm một việc lớn !

 

Sau đó nàng nhớ lúc đại nhân mùa thu hoạch việc phiền nàng, kết hợp nàng liền đoán đôi chút, việc đại nhân chắc hẳn cũng liên quan đến máy dệt .

 

Cho nên cả ngày hôm nay tâm trạng nàng cực kỳ, đồng thời cũng chút lo lắng.

 

Nàng chỉ thêu thùa, đợi khi đại nhân thật sự tìm đến nàng, nàng cũng chắc rốt cuộc giúp .

 

dù thế nào, nàng hôm nay đều vui mừng cho Thẩm đại nhân, ai ngờ đường gặp Mao thẩm t.ử!

 

Thật là tức c.h.ế.t nàng mà!

 

 

Loading...