[Cảm ơn mấy , ký ức c.h.ế.t tiệt tấn công , thực sự ghét Ôn Tư Tư c.h.ế.t , nếu vì cô , thần tượng của từ hạng nhất tụt xuống hạng bét.]
[Ha ha ha, các bạn xem lát nữa cô giống như con ch.ó đuổi khắp nơi nhỉ.]
Sau khi thành nhiệm vụ Ôn Tư Tư giao cho, Tưởng Nhạc Thành như quả bóng xì dựa tảng đá, Ôn Tư Tư cúi đầu đá đá viên sỏi bất lực : "Không thể trách , theo lời cô . Do Tạ Quân Trạch tự đề nghị tìm thêm khách mời khác, thể ngăn cản ."
Thấy Ôn Tư Tư vẫn im lặng , xoa xoa cằm tiếp: "Cô đừng im lặng chứ, cho cô định thế nào. Dù cũng loại , lá chắn cũng trong tay cô."
Anh thực sự tò mò, cô sẽ thế nào để lật ngược thế cờ trong vòng vây của 5 khách mời còn .
Nếu cô thắng trong điều kiện khắc nghiệt như thì ... sẽ miễn cưỡng coi như chuyện hôm nay từng xảy - chỉ uy h.i.ế.p dụ dỗ "Phản bội" tổ chức, mà còn quá đáng hơn là dùng xong vứt, chẳng chút tình cảm nào.
Tai Ôn Tư Tư động đậy, cô đột ngột ngẩng đầu lên, hiệu im lặng với Tưởng Nhạc Thành: "Có đến" Nói xong, cô lộ vẻ mặt như điều suy nghĩ.
Tưởng Nhạc Thành vô thức ngậm miệng, đó nhớ và cô cùng một đội, tại im lặng, tự trách . thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, cũng khỏi thẳng , cùng Ôn Tư Tư lắng .
Anh vô thức hạ giọng: "Ở ? Sao thấy?"
Ôn Tư Tư ngẩng đầu về phía bụi cỏ bên , mỉm : "Ở đó"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-86.html.]
Chu Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu , chỉ cần thêm vài bước nữa là đến cuối con đường , cô nhớ Tạ Quân Trạch Ôn Tư Tư ở gần đây.
Cô tự động viên , âm thầm nắm chặt khẩu s.ú.n.g trong tay. khi cô đẩy bụi cỏ ngoài chỉ thấy Tưởng Nhạc Thành dựa một tảng đá lớn, trông vẻ vô cùng nhàn nhã.
[Ê, Ôn Tư Tư ? Sao chỉ một Tưởng Nhạc Thành ở đây.]
"Ôn Tư Tư ? Không là tìm thấy cô , chỉ một ở đây?" Chu Nhiễm Nhiễm cũng hỏi giống như bình luận.
Nếu cô để ý kỹ, cô sẽ phát hiện lá chắn của Tưởng Nhạc Thành biến mất. Tuy nhiên, lúc cô chỉ nghĩ đến Ôn Tư Tư, bỏ qua điểm kỳ lạ .
Tưởng Nhạc Thành bất lực, chỉ tay về phía cô : "Phía cô."
Là đồng đội nên sẽ lừa cô .
Chu Nhiễm Nhiễm đầu , đập mắt là họng s.ú.n.g đen ngòm và khuôn mặt thanh tú của Ôn Tư Tư khẩu súng.
"Bùm" một tiếng, giữa trán Chu Nhiễm Nhiễm trúng một phát súng. Cô thậm chí còn kịp lên đạn cho khẩu s.ú.n.g của thì Ôn Tư Tư b.ắ.n hạ.
Chu Nhiễm Nhiễm dùng tay sờ trán trúng đạn, dính nhớp nháp đầy tay, cô vui trừng mắt Ôn Tư Tư, bực bội : "Tưởng Nhạc Thành, cũng nhắc nhở một tiếng!"
Tưởng Nhạc Thành xòe tay, chỉ vết bẩn quần áo: "Đừng nhắc đến, loại từ lâu ."