Nghe câu trả lời của cô, Tạ Uẩn dựa lưng ghế thu nụ . Anh xoa xoa giữa hai lông mày: "Quý Mộng là của em ở thế giới , Tư Tư, dùng cách của mấy xuyên sách thì hình như gọi là t.h.a.i xuyên."
"Anh thậm chí còn cả chuyện ?!" Ôn Tư Tư kinh ngạc.
Không ngờ, cũng khá nhiều.
" em nhớ những chuyện , em cho rằng mất trí nhớ."
"Tất nhiên là em mất trí nhớ, chỉ là em và nắm bắt lỗ hổng của thế giới và động chút tay chân nhỏ thôi."
Mặc dù nhưng Ôn Tư Tư , cái gọi là động chút tay chân nhỏ của chắc chắn đơn giản.
"Động tay chân kiểu gì mà khiến em giống như tái sinh ?" Ngay khi hai chữ tái sinh thốt , Ôn Tư Tư lập tức mở to mắt, trong mắt hiện lên vẻ thể tin nổi.
Không lẽ cô trúng .
Không đợi Tạ Uẩn trả lời, cô vội vàng sắp xếp suy nghĩ: "Chờ chút nhé, là như thế , '' t.h.a.i xuyên đến thế giới - ép tự sát - '' ký ức khi xuyên = tái sinh."
Sau khi theo manh mối, chân tướng dần dần lộ .
"Gần đúng , Tư Tư thật thông minh." Tạ Uẩn khẽ, khen ngợi.
Thực từ lúc tự sát mới khôi phục ký ức, mốc thời gian thực còn sớm hơn một chút.
Nỗi buồn trong lòng dần tan biến, Ôn Tư Tư trở về dáng vẻ bình tĩnh như . Cô nêu một vấn đề, cũng là thắc mắc bấy lâu nay của cô: "Tại giúp em, đừng là thích em, lúc đó mới mười mấy tuổi thôi mà."
"Chín tuổi." Tạ Uẩn sửa , dậy khỏi ghế việc đến cửa sổ sát đất. Đô thị về đêm vẫn sáng rực một mảnh đèn đuốc, giữa chốn phồn hoa, ngay cả vầng trăng treo cao trời dường như cũng ảm đạm nhiều.
Tại giúp cô?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-353-c.html.]
Tất nhiên vì tình yêu.
Ít nhất là lúc đầu .
Khi cô là nữ chính trong cuốn tiểu thuyết thực quá nhiều cảm giác, chỉ là khi phận bi t.h.ả.m trong tương lai của cô, thấy cô đáng thương.
Lúc đầu lý do đồng ý giúp cô cũng xuất phát từ sự cam lòng của . Từ nhỏ là thiên chi kiêu tử, thể chấp nhận chỉ là một sự tồn tại còn bằng pháo hôi, dùng cách của để trả thù thế giới .
Bây giờ nhớ , thật là trẻ con.
Chỉ là chính cũng ngờ rằng, nhiều năm quan sát, lòng thương xót của dành cho cô biến chất.
Nhìn cô từ một cô gái lạc quan vui vẻ trở thành một u uất nhu nhược, bản tính của cô xóa nhòa từng chút một, cảm giác đau lòng.
Thật trớ trêu hơn khi em trai chính là nam chính, cũng gì d.a.o động nhưng khi thấy Ôn Tư Tư chạy theo , yêu hết lòng hết , nếm trải mùi vị của sự ghen tuông.
Rõ ràng quen cô sớm hơn Tạ Quân Trạch nhưng từng để một chút dấu vết nào trong lòng cô.
Cô sớm quên mất "Anh trai Tạ Uẩn" mà cô gặp ở vườn hoa bệnh viện.
Cuối cùng cũng nhận rằng, thích Ôn Tư Tư.
Vì , sự trả thù đơn thuần biến thành cứu cô.
"Lúc đó coi em như một đứa em gái, suy nghĩ trong sáng."
"Vậy tức là..." Bây giờ trong sáng nữa ?
Ôn Tư Tư mở miệng, theo phản xạ điều kiện định phản bác . Nhận suýt nữa điều gì, cô vội ngậm miệng .
Trời ơi, cô đang nghĩ gì ?!