Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những cảnh còn của Ôn Tư Tư hầu như đều là cảnh văn, vì mặc dù lịch dày đặc nhưng cũng quá mệt. Sau khi liên tục ba đêm, cô một buổi tối rảnh rỗi quý giá.
Trở về khách sạn cô đổ đầy nước bồn tắm, đốt nến thơm. Lúc lấy điện thoại, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc hộp quà màu xanh lá cây mà Tạ Uẩn tặng cô đầu giường.
Từ khi nhận đến giờ, vì một thứ tình cảm khó hiểu nào đó mà chính cô cũng rõ cô vẫn mở , cũng hỏi Hứa Mặc về mối quan hệ giữa Quý Mộng và Vi Lam.
Cô vòng đến bên giường chằm chằm chiếc hộp quà chìm suy tư. Một lúc cô đưa tay nhưng ngay khi đầu ngón tay chạm nó, như một dòng điện nhẹ chạy khắp . Cô giật , nhanh chóng rụt tay , ánh mắt chiếc hộp quà trở nên đăm chiêu.
Có một khoảnh khắc Ôn Tư Tư cảm nhận mãnh liệt rằng đối với cô, nó chỉ đơn thuần là một món quà, mà là - hộp Pandora.
Từ đồn cảnh sát trở về nhà họ Ôn, Ôn Học Lâm tức giận đập nát hết đồ đạc trong tầm tay. Ngay cả bình hoa cổ mà hai năm ông khó khăn lắm mới cũng thoát khỏi tay ông : "Bốp" một tiếng, vỡ tan thành từng mảnh.
Diêu Na bên cạnh, tức đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-348-c.html.]
Cuối cùng khi tay ông vươn tới bộ ấm giá trị bàn , bà xông lên giật lấy chiếc tách trong tay ông , đặt xuống bàn .
Bà dùng cả hai tay nắm chặt lấy cánh tay Ôn Học Lâm, đôi mắt đỏ hoe ông : "Học Lâm, em tức giận nhưng cũng cần trút giận lên những thứ chứ, đây đều là những thứ vất vả lắm mới ."
Những ngày Ôn Học Lâm nhốt trong đồn cảnh sát, bà cũng ăn ngon ngủ yên. Hai đêm liền ngủ ngon giấc, ban ngày tỉnh dậy cũng lo lắng sợ hãi, quầng thâm mắt nặng như gấu trúc.
Từ khi bà gả nhà họ Ôn từng chịu những ngày tháng như thế .
Lúc Ôn Học Lâm đang tức giận, lời nhẹ nhàng của bà trở thành ngòi nổ, đổ thêm dầu lửa giận của ông . Ông hất bà , buột miệng : "Đến nước mà cô còn quan tâm đến những thứ , còn bằng chúng ? thấy bên ngoài sai, cô chính là trúng tiền của ."
Diêu Na kịp đề phòng ông đẩy ngã cả về phía bàn , kéo theo cả tách ấm đó rơi xuống đất phát tiếng vỡ giòn tan.
Bà những mảnh vỡ đầy đất như thấy trái tim tan vỡ của . Bà tái mặt, môi run rẩy, mặt đầy vẻ đau buồn: "Học Lâm, thể với em như ? Bao nhiêu năm nay, còn hiểu tấm lòng của em ?! Hồi đó em cũng là hoa khôi của trường X, tìm tiền khó. Nếu vì yêu , em cần gì hạ theo bao nhiêu năm, chịu bao nhiêu ủy khuất và nhục mạ!" Bà vỗ n.g.ự.c , khóe mắt rưng rưng: "Anh những ngày nhốt, em sống như thế nào ? Chuyện như xảy , tưởng em vui lắm ?! Bây giờ vì những lời đàm tiếu đó, Nhu Nhu nhốt trong phòng chịu !"
Nếu là ngày thường, Ôn Học Lâm sớm đau lòng thôi nhưng bây giờ ông thế nào cũng thấy bà đang diễn trò. bây giờ ông Ôn Tư Tư chọc tức đến hồ đồ, cái gì cũng mắt, đương nhiên còn tâm trạng thương hoa tiếc ngọc.