Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 337: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:50:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau lưng ông , Mạc Kiện Nam đá bay xuống đất đang ôm bụng co ro , miệng ngừng rên rỉ. Hai thiếu niên dũng lên tiếng cũng họ bắt giữ, hai tay bẻ quặt lưng, mũ và khẩu trang mặt sớm cánh mà bay để lộ khuôn mặt tái nhợt. Biểu cảm của họ gần như tê liệt, dường như chuẩn sẵn sàng cho những gì sắp xảy .

 

" tin ông mới là ma."

 

Ôn Tư Tư thu hồi tầm mắt bên ngoài, cửa sổ ở đây cũng đóng kín, khả năng trèo xuống từ tầng 4 để chạy trốn gần như bằng 0.

 

"Cô Ôn đừng chuyện thô lỗ như , cô và ông Ôn là cha con, là một nhà. Có chuyện gì thể xuống chuyện t.ử tế ?" Lâm Gia Bồi chậm rãi vuốt tóc, vì chạy một mạch đến đây nên kiểu tóc của ông rối tung chật vật, dù ông cố gắng che giấu nhưng khi chuyện vẫn thở hổn hển.

 

Từ lời vẻ vô tình của ông Ôn Tư Tư một chút tức giận.

 

Cô nhếch miệng: "Các cũng giống như chuyện t.ử tế với lắm."

 

Lâm Gia Bồi sửng sốt một chút, đó liếc phía . Nhớ đến bốn hiện vẫn đang ở trạm y tá, trong mắt thoáng hiện một tia suy tư: "Cô Ôn, đừng trách nhắc nhở cô . Những mang đến giống với của cha cô, họ sẽ thương hoa tiếc ngọc . Cũng sẽ vì cô là con gái ông Ôn mà nương tay với cô." Ông từng bước tiến gần về phía Ôn Tư Tư, trong mắt bùng lên sát khí: "Nói nữa, đến giờ , chỉ sợ ông Ôn còn cô c.h.ế.t hơn cả ."

 

"Ông như ." Ôn Tư Tư chút do dự phủ nhận.

 

Lâm Gia Bồi khẩy một tiếng, chế nhạo: "Không ngờ đến giờ cô Ôn vẫn còn bênh vực cha , đúng là cha con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-337-c.html.]

 

Lời ông dứt Ôn Tư Tư vô tình cắt ngang, cô liếc ông một cái bất lực : "Ông nghĩ gì ? Ý là, ông đến bây giờ mới c.h.ế.t."

 

Nhận Ôn Tư Tư đang trêu chọc , Lâm Gia Bồi tức giận đến bật : "Cô Ôn, kiên nhẫn của hạn, chịu đau đớn về thể xác thì cút về phòng bệnh của cô . Dù cô kéo dài thêm thế nào nữa thì cũng chỉ là phí công vô ích."

 

"Ông nhầm ." Cô giơ một ngón tay mặt ông lắc lắc, vẻ mặt tự tin: "Người phí công vô ích , mà là các . Nếu các hiểu rõ thì rằng Ôn Tư Tư bao giờ đ.á.n.h trận chắc thắng."

 

Nụ mặt Lâm Gia Bồi cứng đờ, dừng chân , ông nhíu mày: "Cô ý gì?"

 

Ôn Tư Tư vỗ tay, hất cằm về phía họ: "Các đây ."

 

Mặc dù sẽ ai xuất hiện nhưng Lâm Gia Bồi vẫn kìm đầu về phía , những khác cũng theo phản xạ điều kiện mà về phía .

 

Dưới ánh đèn đỏ trắng, ai xuất hiện.

 

Một lúc , mới thấy tiếng đập cửa nhỏ.

 

Lâm Gia Bồi giơ tay với Ôn Tư Tư, giọng bất lực : "Thật đáng tiếc cô gọi . Cánh cửa bên ngoài khóa trái từ lâu , đừng , ngay cả một con ruồi cũng ."

 

Loading...