Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 336: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:50:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

[ , tự hỏi năm đó cô lao động mẫu mực mà đột nhiên dừng công việc thì là... ôi, hai chị em họ thật đáng thương.]

 

Nhìn thấy Nguyễn Phong Lăng sắp ba nhà họ Ôn đẩy xuống bục, ống kính lóe lên một bóng . Như một cơn gió thoảng qua, một đàn ông xuất hiện bục. Trước tiên đẩy Ôn Dĩ Nhu ở ngoài cùng , đó đ.ấ.m thẳng mặt Ôn Học Lâm, đ.á.n.h ông ngã xuống đất nắm tay Nguyễn Phong Lăng - ngây vì sự xuất hiện của chạy nhanh xuống bục, hướng về phía lối của hội trường.

 

Nguyễn Phong Lăng kinh ngạc bóng lưng cao lớn của Kỳ Toại, lòng rối như tơ vò.

 

Một phóng viên do dự một lúc, lên bục họ, nghiến răng cũng chạy theo ngoài. Vừa chạy quên nhiệm vụ của , điên cuồng đặt câu hỏi.

 

"Cô Nguyễn, Kỳ xin chờ một chút, còn một vài câu hỏi hỏi cô Nguyễn."

 

"Cô Nguyễn, cô thể giải thích cho chúng câu của cô rằng ông Ôn là hung thủ g.i.ế.c hại Lý Vũ Đồng ý gì ?"

 

"Kỳ Toại, thể cho chúng mối quan hệ thực sự của với cô Nguyễn ?"

 

[ , Kỳ Toại cũng đến ?!]

 

[Á á á, đừng ép ăn đường lúc chứ!]

 

[Mối quan hệ gì còn hỏi , tất nhiên là quan hệ tình cảm em trai ạ.]

 

[... Tối nay thật là kích thích.]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-336-c.html.]

[Vậy ai cho , Ôn Tư Tư rốt cuộc thế nào , lo quá.]

 

[Mọi yên tâm, báo cảnh sát ! Hy vọng cảnh sát thể đến kịp!]

 

Bên đường đỗ một chiếc Cayenne. Kỳ Toại chạy đến đó mở cửa xe, hai lời đẩy Nguyễn Phong Lăng đang trong tình trạng mất phương hướng lên xe, đó cũng bước theo.

 

Đến khi các phóng viên chạy đến thì chỉ ngửi thấy một mùi khói xe.

 

"Kỳ Toại, đến đây? Anh là ai ?" Nguyễn Phong Lăng nắm c.h.ặ.t t.a.y Kỳ Toại, ánh mắt bất an quanh xe.

 

Trên ghế lái là một đàn ông trung niên bốn mươi đến năm mươi tuổi.

 

Hứa Mặc liếc kính chiếu hậu, ôn tồn giải thích: "Cô Nguyễn cần lo lắng, là quản gia của cô Ôn, là cô bảo đưa Kỳ đến đón cô."

 

"Cô Ôn? Ôn Tư Tư?!" Nguyễn Phong Lăng buông tay Kỳ Toại , bò đến tựa lưng ghế lo lắng hỏi: "Bây giờ cô thế nào ? Đã khỏi bệnh viện tâm thần ?"

 

Khóe miệng Hứa Mặc nở một nụ cay đắng, ông lắc đầu: " cũng ."

 

Lúc Ôn Tư Tư đang một đám vây quanh ở cuối hành lang, nơi đó một cửa sổ, cô áp sát tường nhanh chóng liếc mắt ngoài.

 

Người đầu là Viện trưởng bệnh viện tâm thần An Nhiên - Lâm Gia Bồi, hơn bốn mươi tuổi, vẻ trẻ so với chức vụ viện trưởng. Từ đầu đến chân ăn mặc chỉnh tề, mặt đeo một cặp kính gọng vàng, ngũ quan đoan chính trông vẻ nho nhã.

 

Ông đẩy đẩy cặp kính mặt : "Cô Ôn, cô đừng giãy giụa vô ích nữa, tránh thương thì . Ngoan ngoãn về với chúng , chỉ cần cô lên mạng rõ chuyện tối nay chỉ là một trò đùa thì ông Ôn và sẽ khó cô ."

 

Loading...