Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 333: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:49:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ôn Tư Tư, thấy cô đúng là bệnh nhẹ, ở đây trò quỷ thần gì thế ."

 

Nhìn thấy bí mật của Bệnh viện An Nhiên sắp cô tiết lộ, ông lập tức lao đến màn hình định nhấn nút công tắc màn hình để tắt nó nhưng phát hiện rằng, bất kể ông nhấn công tắc như thế nào màn hình vẫn sáng, còn Ôn Tư Tư màn hình bước phòng kiểm tra.

 

Một giọt mồ hôi lạnh từ trán ông chảy , lăn xuống thái dương.

 

Ông trừng mắt trợ lý đang luống cuống bục, thầm mắng một câu đồ bỏ lao lên bục nắm chặt micro, một : "Xin , các vị cũng tận mắt chứng kiến, tình trạng bệnh của con gái vẻ tệ. lo lắng cho tình hình của con bé nên qua đó xem nó thế nào. Buổi họp mặt tối nay sẽ tạm dừng tại đây, chúng sẽ đưa thông báo mạng ."

 

"Ông đang chột điều gì." Giọng lạnh lùng của Ôn Tư Tư truyền qua màn hình: "Ông đang sợ điều gì?"

 

"Câm miệng cho ! Đứa con bất hiếu . Mày còn nhớ là ai nuôi mày khôn lớn đến thế !" Ông mặt mày méo mó, tức giận hét màn hình với Ôn Tư Tư, hận thể kéo cô khỏi màn hình xé xác cô thành từng mảnh.

 

Đối mặt với sự hung hăng của ông , Ôn Tư Tư bình tĩnh nhấc mí mắt lên: "Ông tức giận cái gì, ông gì mà tức giận. ông lừa đây còn tức giận, ông còn mặt mũi để tức giận ."

 

Một bàn tay đưa ngắt lời Ôn Tư Tư bật đèn cho cô, mới phát hiện trong phòng kiểm tra còn khác. Sau khi thấy giọng của cô thì đều ngẩng mặt lên cô.

 

Ở vị trí bên trong hai bé đang , họ đeo khẩu trang và đội mũ che kín mặt nhưng nếu căn cứ chiều cao và vóc dáng thì thể đoán họ chỉ mười bảy mười tám tuổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-333-c.html.]

Ôn Tư Tư xổm mặt hai họ, nhẹ giọng hỏi: "Được chứ?" Có vẻ như đang xin ý kiến của họ về điều gì đó.

 

Ánh mắt của hai họ mang một loại tình cảm đặc biệt, khi thẳng khác sẽ khiến cảm thấy khó chịu, giống như một cỗ máy cảm xúc chằm chằm .

 

Một lúc , một trong hai gật đầu nhẹ chậm rãi : ", chúng , ." Giọng khô khốc như thể lâu chuyện.

 

Hành vi cử chỉ thể hiện một sự chậm chạp và đờ đẫn phù hợp với độ tuổi của họ.

 

"Là bệnh nhân ? Trông lắm." Có ở hiện trường nhỏ giọng lẩm bẩm.

 

Những trong phòng phát sóng trực tiếp cũng nghi ngờ về hành vi khó hiểu của Ôn Tư Tư.

 

[ còn tưởng cô chỉ đơn giản là phủ nhận bệnh, ngờ lôi cả bệnh nhân đang nhập viện , thật là điên rồ!]

 

[Cô quá đáng thật, ai tắt buổi phát sóng trực tiếp , bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân chứ!]

 

[Mọi đừng cãi nữa, câu hỏi nãy của Ôn Tư Tư rõ ràng là họ đồng ý, thấy chuyện chắc chắn đơn giản.]

 

nguyễn Phong Linh vẫn luôn tức giận chằm chằm Ôn Học Lâm cũng phản ứng, cô lưng về phía , trong mắt đỏ hoe: "Không, họ giống như chúng , đều là bình thường."

 

Loading...