Diêu Na nghiến răng, nắm chặt quai túi xách đặt đùi, hai tay đập mạnh xuống bàn dậy hét lớn về phía Ôn Học Lâm đang ngơ ngác bục, rõ ràng vẫn hồn: "Học Lâm, còn ngây đó gì, mau tắt màn hình ..."
bà còn hết lời thì thấy Nguyễn Phong Linh xông lên bục, miệng áp micro hít một thật sâu hét lên: "Im lặng hết cho , các như thì Ôn Tư Tư chuyện."
Giọng mạnh mẽ chen giữa , cũng mạnh mẽ đè giọng Diêu Na xuống.
Nguyễn Phong Linh cứ thế ngang nhiên duy trì trật tự tại hiện trường, đóng vai chỉ huy tạm thời
"Mọi xuống , gì thì đợi Ôn Tư Tư xong hãy hỏi, cô sẽ thất vọng ."
Lời của cô như một chậu nước tạt thẳng đầu, khiến đám đông cuồng nhiệt xôn xao lấy lý trí và sự bình tĩnh. Mọi , những đang cũng xuống.
Chỉ còn một Diêu Na đó cô đơn, như một con gà lập dị.
Ôn Dĩ Nhu kéo bà , mắt tràn đầy vẻ hoảng loạn: "Mẹ, bây giờ."
Diêu Na cúi đầu há miệng với cô nhưng phát âm thanh, như thứ gì đó nghẹn ở cổ họng.
Trợ lý há hốc mồm cảnh , quên mất trách nhiệm của là lên ngăn cản. Còn nhân viên an ninh vẫn mắt mũi, mũi miệng, miệng tim coi như thấy gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-332-c.html.]
Đội trưởng an ninh như biến mất, gọi điện thoại cũng ai máy.
Mọi nín thở tập trung Ôn Tư Tư màn hình, chờ đợi cô tiếp tục phát biểu gây chấn động.
Ôn Tư Tư quả nhiên phụ lòng mong đợi của , bao giờ vòng vo tam quốc, mở miệng là một quả b.o.m tấn.
Cô cong môi: "Vừa nãy một phóng viên hỏi đang ở đúng ? Như các bạn thấy đấy, như mạng , đang ở bệnh viện. Một bệnh viện tâm thần!"
Cô dậy khỏi ghế đẩu, cúi đầu chỉnh chiếc quần nhăn nhúm vì đ.á.n.h , sải bước hành lang : " bệnh." Cô chớp mắt với màn hình, căn phòng bệnh mà cô . Giới thiệu như hướng dẫn viên du lịch giới thiệu điểm tham quan: " hiện đang ở tầng 4 của tòa nhà 2 của Bệnh viện tâm thần An Nhiên. Một tầng lầu biến mất, một khu bệnh mà ngoài , các bạn thấy đây là một trong những phòng bệnh. Vừa nãy nơi còn giam giữ 4 thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, ít nhất cũng 'điều trị' ở đây năm tháng. Còn lâu nhất thì ở đây gần hai năm mà vẫn xuất viện."
Mọi xì xào bàn tán, hiểu Ôn Tư Tư đang gì.
Khi thấy cô đẩy cửa phòng bệnh , Ôn Học Lâm mới chậm chạp phản ứng cô gì, ông tức giận hét lên với : "Mọi đừng nó bậy bạ, nó phát bệnh ."
Trên màn hình Ôn Tư Tư vẫn bình tĩnh lạnh lùng, chút dấu hiệu phát điên nào. Cô khỏi phòng bệnh, về phía sâu trong hành lang.
Trước mặt cô xuất hiện một căn phòng treo biển phòng kiểm tra, cô đưa tay chút do dự đẩy cửa: "Có ai trong các bạn xem chương trình phát sóng trực tiếp 'Anh và cô ' mới nhất , còn nhớ câu chuyện chúng trốn khỏi ngôi nhà cổ ? Đây chính là ngoài đời thực, những đó trải qua còn kinh khủng hơn cả con trai trong câu chuyện."
Ôn Học Lâm trợn tròn mắt, mặt như tro tàn.