Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 322: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:49:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thật kinh hoàng.

 

Ôn Tư Tư dùng ngón tay lượt chạm những chữ , trong lòng dâng lên một cảm xúc khác thường. Những sự việc từng xuất hiện báo chí giờ trở thành từng bức tranh cụ thể, hiện mắt cô, như đang kể cho cô về phận bi t.h.ả.m của họ.

 

Mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc mũi cô, cô cảm thấy ngày càng ngột ngạt, ngay cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn.

 

dùng tay chống tường, mới để ngã gục xuống đất.

 

Cô nghỉ một lúc, cảm thấy cơ thể sức lực trở mới thẳng đến trạm y tá, cầm lấy điện thoại đó và bấm một .

 

Điện thoại đổ chuông một hồi lâu mới kết nối, Ôn Tư Tư hạ giọng: "Nguyễn Phong Linh, chuyện của cô liên quan đến tầng 4 của Bệnh viện An Nhiên ?"

 

Nguyễn Phong Linh nhận điện thoại của cô ngạc nhiên, cô vội vàng hỏi: "Ôn Tư Tư? Bây giờ cô đang ở ? Cô mạng đang đồn ầm lên , rằng cô..."

 

"Bây giờ đang ở Bệnh viện Tâm thần An Nhiên, cô mau cho tình hình mà cô ."

 

Bên im lặng một lúc, Ôn Tư Tư thể thấy tiếng cô bàn bạc với khác. Cô dùng ánh mắt liếc xung quanh, ngón tay gõ xuống bàn một cách kiên nhẫn.

 

"Cô Lý Vũ Đồng ? Cô là em gái ." Trước khi cô kìm mở miệng thúc giục, cuối cùng giọng của Nguyễn Phong Linh vang lên trong điện thoại: "Hai năm , cô bố vô trách nhiệm của đưa Bệnh viện Tâm thần An Nhiên, khi ngoài thì tự sát..." Giọng cô dần nghẹn ngào...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-322-c.html.]

 

Nói một mạch như mất bốn năm phút, Ôn Tư Tư kiên nhẫn lắng , cho đến khi giọng của một đàn ông đột ngột vang lên lưng khiến cô giật .

 

"Cô Ôn, xin hỏi cô đang gọi điện cho ai? Đây là nơi cô nên đến."

 

Cô cúp điện thoại, từ từ , thấy nam y tá trông coi cô đang dựa tường, tay cầm dùi cui điện gõ nhẹ bức tường phía .

 

Đằng là ba đàn ông cao thấp khác hình vạm vỡ, mặc đồng phục y tá, cũng chằm chằm cô với vẻ hung dữ.

 

Ôn Tư Tư chống hai tay lên bàn y tá, bình tĩnh bốn đàn ông hung dữ: "Ôi chao, đến đúng lúc, các đến thì đến ."

 

Bốn câu chẳng đầu chẳng đuôi của cô cho ngơ ngác, một trong họ vóc dáng trung bình mắt đảo quanh, tiến đến bên đàn ông đang canh giữ cô ngập ngừng : "Anh Thủy, cô , cô giống như Lâm Đại Ngọc ."

 

Người đàn ông gọi là Thủy xong tát một cái mặt , nhíu chặt mày: "Cút, lúc nào mà còn lôi Hồng Lâu Mộng đây."

 

Người vóc dáng trung bình ôm mặt buồn bã lui về vị trí cũ, quên liếc Ôn Tư Tư, dường như vì cô mà mới đánh.

 

"Ồ, các còn Lâm Đại Ngọc, Hồng Lâu Mộng, xem cũng sách . Sao nghĩ thông mà tay sai thế." Ôn Tư Tư phấn khởi hỏi, đôi mắt lấp lánh ánh sáng tám chuyện, chỉ thiếu mỗi việc cầm hạt dưa lên miệng nhấm nháp.

 

Khí thế của bốn liên quan gì đến y tá.

 

Loading...