Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 316: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:49:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạc Kiện Nam đẩy đẩy gọng kính, tròng kính phản chiếu ánh sáng kỳ lạ ánh sáng ngược, ông cong môi: "Đã đến lúc chúng thăm bệnh nhân mới , vì khách rời ."

 

Đây là một tòa nhà bệnh viện cao 13 tầng, phòng bệnh của Ôn Tư Tư ở tầng cao nhất, ánh nắng chan hòa. Ban công trồng khá nhiều hoa cỏ, chỉ tiếc là lắp cửa sắt chìa khóa thì mở .

 

Phụ kiện trong phòng cũng đầy đủ, tường cũng màu trắng đìu hiu, mà dán giấy dán tường màu ấm áp.

 

Nói là phòng bệnh, trông giống như phòng khách sạn ba trở lên.

 

Nếu trói chặt giường bệnh, Ôn Tư Tư đẩy cửa ban công để ngắm cảnh.

 

giường bao lâu, kể từ khi nửa giờ Mạc Kiện Nam dẫn theo một vài nhân viên y tế đến phòng hỏi cô vài câu theo lệ thường, cho cô một loạt các xét nghiệm. Sau đó một y tá đến lấy của cô vài ống m.á.u thì còn ai nữa.

 

Ôn Tư Tư cửa phòng bệnh của cô luôn canh gác, thỉnh thoảng thể thấy tiếng nhỏ.

 

Giọng quá nhỏ, phân biệt nam nữ.

 

So với việc thể cử động thì khó chịu hơn là sự phản đối từ dày.

 

Từ khi tỉnh đến giờ, cô ăn một miếng cơm nào.

 

Biết thế lúc nãy xe bảo hai mua cho cô chút đồ ăn.

 

Nghĩ đến đây Ôn Tư Tư hối hận thôi.

 

Cô vẫn còn quá trẻ, suy nghĩ thấu đáo.

 

Đồng hồ tường tích tắc trôi, kim giây một vòng, kim phút tiến lên một bước. Thời gian trôi chậm như đóng băng, Ôn Tư Tư bắt đầu nghi ngờ liệu họ dùng cơn đói để mài mòn ý chí của cô .

 

Đây là cực hình gì thế !

 

Thật tàn nhẫn, quá tàn nhẫn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-316-c.html.]

 

Ôn Tư Tư cảm thấy bây giờ đói đến mức thể nuốt sống một con voi, cửa phòng mở , .

 

Cô tưởng là y tá đưa cơm nhưng ngờ là Mạc Kiện Nam .

 

Ông cầm tay một cái đĩa.

 

Mùi thơm của thức ăn kích thích nước bọt tiết , Ôn Tư Tư nuốt nước bọt: "Ông đến nữa thì c.h.ế.t đói mất."

 

"Xin , bận xử lý công việc nên đến muộn."

 

Khác với thái độ lạnh lùng khi "Khám bệnh", Mạc Kiện Nam ôn hòa đặt bát đũa lên bàn ăn, đẩy đến giường Ôn Tư Tư đến cởi dây trói cô , đỡ cô dậy.

 

Ôn Tư Tư cầm đũa, mắt đảo một vòng bàn ăn hài lòng .

 

Tốt lắm, là món cô thích ăn.

 

Cô vơ một miếng cơm thơm phức, nuốt hai miếng sườn xào chua ngọt mới ngẩng mắt Mạc Kiện Nam đang khoanh tay:

 

"Ông gọi điện cho ông ?"

 

Mạc Kiện Nam gật đầu, tiện tay kéo ghế bên cạnh xuống cửa, góc lợi cho ông quan sát động tĩnh bên ngoài cửa.

 

"Vâng, xong đơn kiểm tra cho cô thì ông gọi điện đến."

 

Ôn Tư Tư gắp một miếng cải bắp bỏ miệng: "Ông  gì? Bảo ông 'tiếp đón' cho ''?"

 

Chữ "Tốt." chua chát.

 

Mạc Kiện Nam ý ngoài lời của cô, : " , bảo dùng hết thủ đoạn nhất định khiến cô mở miệng nữa, ngoan ngoãn lời khác sai bảo."

 

"Thật bỉ ổi." Ôn Tư Tư coi miếng cải bắp trong miệng là Ôn Học Lâm, căm hận c.ắ.n chặt.

 

Loading...