Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 304: C

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:47:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tưởng Nhạc Thành lập tức lộ vẻ mặt hoang mang, Tống Tư Nguyên Lục Thiến, chỉ tay vẻ mặt vô tội: "À, á?"

 

[Ha ha ha, , chơi .]

 

[ dám cá là biểu cảm của Tưởng Nhạc Thành sắp thành ảnh chế, nổi tiếng khắp mạng.]

 

[Mấy buồn thế, đến đau cả bụng ~]

 

[Này, các xem lúc đầu các trêu chọc Ôn Tư Tư gì, hèn quá nhanh ha ha ha.]

 

Ôn Tư Tư bẻ ngón tay, khớp xương phát tiếng kêu rắc rắc, mà rợn .

 

Cô mỉm , từng bước tiến về phía Tống Tư Nguyên: "Đừng vội, đừng hoảng, mua lỗ bán hớ, đều phần ai thoát !"

 

"Á~ cứu mạng!"

 

Mọi chạy tán loạn như chim thú nhưng vẫn thoát khỏi ma trảo của Ôn Tư Tư. Ngay cả Chu Nhiễm Nhiễm thiết lắm cũng liên lụy, cô bắt và đ.á.n.h cho một trận tơi bời.

 

Phó Ngọc Hoài khoanh tay dựa tường, hai chân bắt chéo, tay vẫn nghịch chiếc lá xanh lấy từ tóc Ôn Tư Tư. Đôi mắt vô tư cô, cô đùa giỡn với họ.

 

Anh cảm nhận cô đang né tránh nên tiến lên góp vui nữa.

 

Đối phó với loại con gái chút thông minh như Ôn Tư Tư , thể hấp tấp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-304-c.html.]

Theo sự xuất hiện của Phó Ngọc Hoài và Kỳ Toại, tính toán như ý của bọn họ đó tan thành mây khói. Lục Thiến chiếc ghế trói Ôn Tư Tư đó, dựa lưng ghế thở hổn hển: "Phù... Chỉ thiếu chút nữa thôi, chỉ thiếu chút nữa thôi, phù, là chúng thể ngoài ."

 

"Cô đúng là mơ thật, ngay cả lối còn tìm thấy mà nghĩ đến chuyện ngoài ." Ôn Tư Tư tiện tay đặt cuốn sách tranh lưng lên giá, cầm một cuốn sách tranh khác của Van Gogh lật xem.

 

Đây là một phòng vẽ tranh, trông vẻ lâu sử dụng, đồ đạc đều phủ vải trắng nhưng bây giờ bọn họ kéo xuống hết . Trên tường treo vài bức tranh, sát tường đặt mấy giá vẽ. Trên một giá trong đó đặt một tấm bảng vẽ màu vàng, đó là bản phác thảo vẽ một nửa, trông vẻ là bóng lưng của một đàn ông.

 

Ôn Tư Tư tìm thấy manh mối gì giá vẽ, bèn về phía bức tường treo tranh, thưởng thức mấy bức tranh phần kỳ quái .

 

Gọi là kỳ quái vì phong cách của chúng gần giống với bức tranh treo tường phòng ngủ của cô và Nguyễn Phong Lăng, chỉ điều ở đây chỉ đường nét mà còn hình tròn, đủ loại hình thù kỳ quái.

 

Nói là tranh thì giống hình học trong toán học hơn.

 

Nhìn nét vẽ thì vẻ là do cùng một vẽ.

 

" còn tưởng đó giỏi vẽ tranh thủy mặc hơn, ngờ chuyên về tranh sơn dầu."

 

"Tư Tư, cô đang ? Chúng tìm khắp nơi , chắc là còn manh mối nào khác nữa ." Tưởng Nhạc Thành thấy cô bận rộn tìm kiếm khắp phòng, bèn nhắc nhở.

 

" , nhờ các , mới một đống manh mối miễn phí." Ôn Tư Tư đầu , bắt gặp vẻ mặt oán trách của Lục Thiến. Cô nhếch miệng vỗ vai cô : "Đừng như chứ, dù thì khôn, các cũng ngoài , cũng coi là phí công."

 

Nói xong, cô đầu chằm chằm bức tranh tường.

 

Cô luôn cảm thấy những bức tranh một quy luật nào đó.

 

"Bức tranh vấn đề gì ?" Bên tai truyền đến giọng của Nguyễn Phong Lăng, bên cạnh cô là Kỳ Toại.

 

Loading...