Bọn họ thể đến phòng ban đầu nhưng cửa của những căn phòng đó đều thông đến phòng khách , lối duy nhất chính là cánh cửa khóa mật mã trong phòng khách.
khi bốn cùng suy nghĩ, bọn họ tìm manh mối liên quan đến mật mã và thuận lợi giải mã .
Tưởng Nhạc Thành đang cúi nhập từng con : "Cạch" một tiếng, ổ khóa mở . Anh nhẹ nhàng đẩy cửa , bước ngoài.
Ôn Tư Tư theo ngoài nhưng còn kịp rõ cảnh tượng mắt thì trùm một cái bao tải lên đầu.
Bóng tối một nữa ập đến.
Một giọng nữ quen thuộc vang lên bên cạnh bọn họ: "Cướp đây, sống thì đưa hết manh mối trong tay đây."
Là Lục Thiến.
???
Chuyện gì thế ?
Trong đầu Ôn Tư Tư chậm rãi hiện lên một dấu chấm hỏi.
Cô đ.â.m lưng ?!
Sổ bệnh án tay Ôn Tư Tư Tống Tư Nguyên giật mất.
Cô vội vàng để Lục Thiến kẹp vai , miệng lẩm bẩm: "Lục Thiến cô chậm một chút, nhanh nữa là cái túi rơi xuống mất, kinh nghiệm bắt cóc con tin ?"
Tay Lục Thiến đặt vai cô run lên: "Nói gì , cô gì , mà kinh nghiệm thì g.i.ế.c hết các , tiền thưởng là của riêng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-299-b.html.]
"Thiến, thế , chúng là châu chấu cùng một sợi dây mà." Giọng Tống Tư Nguyên xa xăm như truyền đến từ một gian khác.
Trong bóng tối thính giác trở nên nhạy bén hơn, tiếng hít thở của khách mời cũng , động tác cũng thế, dường như đều hóa thành từng hạt truyền tai cô.
Tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng chuyện của nam nữ đan xen đều cho thấy tại hiện trường khách mời khả năng tự do hoạt động chỉ Tống Tư Nguyên và Lục Thiến.
Ôn Tư Tư kịp rõ tình hình mắt thì họ trùm bao tải thương tiếc nên những khác đối xử như cô , chỉ thể thông qua những tiếng động nhỏ để suy luận.
Không thể thoát khỏi sự trói buộc của Lục Thiến nhưng cô thấy như cũng khá thú vị, ngại để họ đắc ý thêm.
Sao bọn họ liên lạc với ?
Trong phòng khách đó, bốn họ gần như luôn ở bên , chỉ lúc đến phòng ban đầu của đối phương thì mới tách một lúc nhưng cô chắc chắn trong phòng ban đầu công cụ liên lạc.
Sự thật chỉ một: đó là khi cô và Nguyễn Phong Lăng phòng khách, bọn họ liên lạc với .
Mà khi tìm kiếm manh mối, giấu thiết chức năng đàm thoại, để bọn họ phát hiện.
"Vậy là các liên lạc với từ ? Trước khi và Nguyễn Phong Lăng phòng khách?" Cô ấn xuống một chiếc ghế, Lục Thiến cầm dây thừng xổm mặt cô trói tay cô.
Có lẽ sợ cô đau, dám trói chặt quá, trói trói mấy vẫn trói .
Lại nữa ?!
[Ha ha ha, nữa , Ôn Tư Tư thực sự hợp với dây thừng.]
[Nếu là Ôn Tư Tư, khi ngoài, việc đầu tiên là đốt hết tất cả dây thừng ha ha ha.]
"Là sự ăn ý giữa chúng , ăn ý, cô hiểu ? Chỉ cần một ánh mắt, một động tác là hiểu hết tất cả." Giọng phần đắc ý của Tưởng Nhạc Thành vang lên bên tai. Anh đến bên Lục Thiến, nhận lấy sợi dây trong tay cô trói .