Còn bên , Ôn Tư Tư dựa ánh sáng vàng nhạt của đèn bàn để lục lọi đồ đạc bàn, tìm kiếm manh mối. Đôi tay trói bất tiện nhưng vẫn thể cầm nắm cơ bản.
So với đôi tay trói lưng của cô thì tiện hơn nhiều.
Trông thì vẻ cô cần giúp đỡ hơn Ôn Tư Tư nhưng cô từ chối lời đề nghị hợp tác của Ôn Tư Tư.
Lúc , trong lòng Nguyễn Phong Lăng chút bất mãn với chương trình, tại trói tay cô ở phía . Dù thì đối với chương trình, cô cũng là mới.
Để thua Ôn Tư Tư, Nguyễn Phong Lăng cô nữa. Cô bức tranh gần nhất, cố gắng tìm manh mối từ bức tranh .
Căn phòng ngừng trò chuyện trở nên yên tĩnh trong một thời gian dài, chỉ tiếng lục lọi đồ đạc thỉnh thoảng vang lên.
[ thấy đề nghị của Ôn Tư Tư nãy mà, bây giờ quan trọng nhất là ngoài . Dù thì cũng tìm bạn đồng hành của , còn lâu mới đến điểm quyết định thắng thua. Cứ giằng co như thế thì hai đều cởi dây trói tay, tìm đồ cũng bất tiện lắm.]
[ , hơn nữa so thì rõ ràng là Nguyễn Phong Lăng lợi hơn, hiểu cô đang nghĩ gì nữa.]
[Hỏi nhỏ một câu, Nguyễn Phong Lăng vẫn luôn lạnh lùng như ? Đến giờ cô vẫn luôn lạnh mặt với Ôn Tư Tư.]
[Bạn điểm bán hàng của cặp đôi tùy phong là ăn đường đôi của họ ? là lạnh lùng thì bằng là sợ lạ, cô vì điểm mà bôi đen ít.]
[Nhanh lên, ai tra xem cô và Ôn Tư Tư ân oán gì , radar bát quái của kêu !]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-283-b.html.]
[C.h.ế.t tiệt, các bạn ơi, các bạn xem Ôn Tư Tư định gì kìa?! mà, lịch sử luôn sự trùng hợp đáng kinh ngạc!!!]
Sau khi quen , đôi tay trói cũng bất tiện như lúc đầu. Tốc độ tìm đồ của Ôn Tư Tư rõ ràng nhanh hơn. Sau khi lục lọi đồ đạc bàn, cô sắp xếp chúng, phát hiện hầu hết đều là dụng cụ vẽ liên quan đến hội họa.
Một cuốn sổ phác thảo, một chồng giấy tuyên thành một phần mực, một hộp bút chì phác thảo, một giá đựng bút. Trên giá đựng bút treo vài chiếc cọ rụng lông, một đĩa gốm pha màu, một cốc thủy tinh, còn giấy vụn và thức ăn thừa.
Ánh mắt Ôn Tư Tư dừng chiếc cốc thủy tinh một lúc, ánh mắt trở nên suy tư. Không do dự lâu, cô áp cả bàn kiễng chân, khó khăn lắm mới di chuyển chiếc cốc thủy tinh đó đến mặt . Sau đó chút do dự ném chiếc cốc thủy tinh xuống đất.
"Rắc, tách." một tiếng, âm thanh thủy tinh vỡ phát trong phòng một cách giòn tan.
Cô khom , đưa tay về phía một mảnh vỡ.
Tiếng thủy tinh vỡ Nguyễn Phong Lăng giật , khi cô , sự kinh hãi lập tức tăng gấp đôi.
Chỉ thấy Ôn Tư Tư đang cúi đầu, tay đang nghịch ngợm cái gì, đợi cô rõ, sắc mặt lập tức tái mét.
Cô cầm mảnh thủy tinh bằng tay , đang khó khăn dùng nó để cắt sợi dây trói ở tay trái.
Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng Nguyễn Phong Lăng, cô vô thức thẳng lưng, cứng đờ cảnh tượng đáng sợ mặt, trong đầu hiện lên hình ảnh cô đối đầu với kẻ bắt cóc.
Cô gái , đúng là một kẻ điên!