Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơ bản là liên tục ngày đêm, ít thời gian rảnh rỗi. May mắn , sự chỉ bảo của đạo diễn và sự hỗ trợ của tài năng, tiến bộ của cô thể gọi là thần tốc. Ngoài việc mắng t.h.ả.m hại lúc đầu, về ít khi thấy tiếng gào thét của đạo diễn ở phim trường.
Hôm nay cũng bắt đầu thuận lợi như , ngay khi nghĩ rằng may mắn thể kết thúc sớm buổi thì một cảnh đông buổi chiều liên tục gặp vấn đề. Sau khi hô ngừng thứ ba, đạo diễn thể nhịn nữa gọi mấy họ . Ông liên tục dùng kịch bản đập tay, nhíu chặt mày, trong mắt phun lửa giận như thiêu c.h.ế.t từng một.
Người đầu tiên gặp nạn tất nhiên là nam chính phái thực lực Lư Cẩm Trạch, mắng đến nỗi ngẩng đầu lên nổi. Ôn Tư Tư co rúm ở một bên, sợ hãi vỗ ngực.
Đạo diễn Triệu, lúc phim thực sự dữ.
Cô rõ rằng sẽ sớm đến lượt.
Những cảnh quan trọng như thế mà tất cả các nhân vật đều xuất hiện thì đây là đầu tiên kể từ khi bắt đầu . Không hỏng bét thì là cô vai, nhất thời rõ ai vấn đề lớn hơn.
Đạo diễn nhận vấn đề thể là do vẫn ăn ý và phối hợp với , khi "Nhận xét" từng một, ông cho họ mười phút để tập thoại.
"Các nhớ nhé, dù chỉ là đóng vai nền thì cũng nhớ rõ vai diễn của . Trong phim của , bất kể lúc nào, bất kể ống kính đến các đều nhập vai thành nhân vật của .
Đừng bất kỳ ý nghĩ may rủi nào. Lấy Ôn Tư Tư ví dụ, chỉ cần ở trong ống kính của , cô chính là Liễu Sầm.
Vậy thì chỉ cần sự tồn tại của Trúc Thanh Trì, trong mắt cô chỉ và vô cùng mong trong mắt cũng chỉ cô. Cảm giác mỗi đều tự tìm tòi, là diễn viên cho nhân vật linh hồn, như khán giả mới chúng cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-249-b.html.]
Nếu ngay cả chúng cũng nhập vai thì thể diễn vai diễn, để khán giả đắm chìm câu chuyện chúng diễn.
ngờ chuyện đơn giản như mà còn nhấn mạnh, đây hẳn là tố chất cơ bản mà mỗi diễn viên đều ."
Lời của ông khiến suy nghĩ sâu xa, hiện trường yên tĩnh đến cực độ.
Có vẻ như thời gian thuận lợi khiến họ phần lơ là, nếu đạo diễn Triệu nhắc nhở họ, cứ để mặc thì trạng thái nguy hiểm.
"Làm cho nhân vật linh hồn ?"
Cô khuôn mặt đạo diễn, chút ngẩn ngơ. Trong lòng dâng lên một cảm xúc rõ , như thể đang tìm kiếm một câu trả lời nào đó, cô khẽ lẩm bẩm:
"Vậy thì bây giờ tính là đang cho cô linh hồn mới ? Nhìn thấy như , cô sẽ vui chứ?"
Không ai thấy tiếng tự hỏi của cô.
Một lúc lâu , cô mới thấy trong đầu tiếng điện lưu quen thuộc xen lẫn là một chữ sẽ nhỏ, âm thanh nhẹ như gió thổi là bay.
Cô tưởng là ảo giác.