Hắn còn hết lời thì thấy tiếng "Xoẹt", trong tay Ôn Tư Tư đột nhiên xuất hiện một con d.a.o găm, giải đáp thắc mắc của chặn họng .
"C.h.ế.t tiệt, cô lấy con dao!" Vì quá kinh ngạc, giọng của lạc cả tông.
"Anh nhỏ tiếng thôi, lỡ bên ngoài giật thì ." Ôn Tư Tư lắc đầu: "Anh là đại ca của bọn họ , bọn họ đây chịu khổ thế ."
Nói xong, cô đến mặt tên bắt cóc.
Tên bắt cóc dần dần bình tĩnh cú sốc, Ôn Tư Tư thấp hơn cả một cái đầu, hình nhỏ nhắn. Lại liếc con d.a.o găm cô đang cầm chặt trong tay, khinh thường dùng hai ngón tay kẹp lấy lưỡi d.a.o cúi xuống : "Em gái, sợ lắm. Không lẽ em nghĩ rằng chỉ bằng một con d.a.o nhỏ như mà thể chế ngự chứ, đúng là xem phim nhiều quá ."
Tạ Quân Trạch bên cạnh cũng hồn, lo lắng hét lên: "Tư Tư, cô đừng kích động, ..."
còn hết lời thì thấy Ôn Tư Tư khuỵu gối, nhắm thẳng chỗ hiểm của tên bắt cóc mà đá một cú thật mạnh.
Gọi là nhanh, chuẩn, ác! Không cho cơ hội phản ứng gì cả!
Cùng với tiếng kêu t.h.ả.m thiết rung trời, tên bắt cóc quỳ sụp xuống đất co ro lăn qua lăn , miệng ngừng phát tiếng rên rỉ đau đớn.
"Anh sai , đối phó với , còn cần dùng đến dao." Ôn Tư Tư xổm mặt tên bắt cóc. Cô vuốt ve con d.a.o găm trong tay, đầu ngón tay lướt qua lưỡi d.a.o lạnh lẽo khiến mà rùng : "Sao nữa , nãy giỏi ? Nói xem đau lắm , cũng dùng nhiều sức lắm mà? Đừng định ăn vạ nhé?"
Giọng điệu là kiểu chọc tức đến c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-233-b.html.]
Tên bắt cóc trợn tròn mắt, trong mắt b.ắ.n tia g.i.ế.c nhưng khóe mắt vẫn còn treo những giọt nước mắt vì đau, khiến cho ánh mắt đầy sát khí chút uy h.i.ế.p nào.
"Nhìn gì mà , thấy gái , nữa cẩn thận móc cả mắt ." Ôn Tư Tư lời tàn nhẫn, dùng sợi dây của cô trói tay tên bắt cóc , còn thắt một chiếc nơ bướm xinh xắn.
Nhìn dáng vẻ cô còn giống tên bắt cóc hơn cả tên bắt cóc, Tạ Quân Trạch và Nhan Tâm , đều thấy sự kinh hãi và hoang đường trong mắt đối phương.
Lúc tâm trạng của họ giống hệt như ngày Ôn Tư Tư chặn ở trong hang động, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Sao họ quên mất, cô còn là nhu nhược vô năng, ai cũng thể bắt nạt như nữa !
Ôi, cái mùi quen thuộc c.h.ế.t tiệt .
Tạ Quân Trạch tự chủ mà xuống chỗ hiểm của , mặt lộ vẻ đau đớn như cảm thông sâu sắc.
Đau, đau quá!
Nhan Tâm thì mở to đôi mắt hoảng sợ, hận thể thu nhỏ sự tồn tại của xuống mức thấp nhất.
Đừng hỏi, hỏi là sợ.
Điều duy nhất khiến cô cảm thấy an ủi là Ôn Tư Tư chắc chắn cô mới là chủ mưu vụ bắt cóc. Cô nghi ngờ gì nữa, nếu Ôn Tư Tư sự thật thì tuyệt đối sẽ dễ dàng tha cho cô , cô trải qua chuyện như trong hang động nữa.
Quá đáng sợ.