Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 161: A

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:41:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cứu , Ôn Tư Tư." Nếu , Nhan Tâm quỳ xuống mặt cô.

 

Dưới ánh mắt cầu xin của cô , Ôn Tư Tư bẻ từng ngón từng ngón tay cô , ánh mắt lướt qua khuôn mặt tái nhợt của ba .

 

càng rạng rỡ.

 

"Chúc các may mắn, tạm biệt."

 

Cô vẫy tay với ba , bơi về phía lối .

 

"Ký chủ, nam chính hào quang nam chính c.h.ế.t ."

 

"Thì ?"

 

chẳng lẽ .

 

mà——

 

Cứ chạy , cứ vùng vẫy .

 

Giống như nguyên chủ đây .

 

Sau đó, tuyệt vọng cảm nhận nỗi sợ hãi và bóng tối của cái c.h.ế.t.

 

Cái gì khiến bọn họ thể nhúc nhích trong hang động?

 

Là bóng tối vô tận,

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-161-a.html.]

Là nước biển sâu thẳm lạnh lẽo,

 

Là tội chồng chất của bọn họ.

 

Lúc đầu, khi Ôn Tư Tư rời , Tạ Quân Trạch, Sở Hiên và Nhan Tâm nhiều phiên di chuyển tảng đá chặn đường họ - Hành lang hẹp đủ rộng để ba họ song song.

 

bất kể họ cố gắng thế nào, tảng đá mắt vẫn hề nhúc nhích, mà nước biển từ gốc đùi dâng lên đến thắt lưng.

 

Họ nhận thể tiếp tục chờ c.h.ế.t ở đây, chỉ thể tin lời Ôn Tư Tư đường khác thử vận may, tìm lối khác mà cô .

 

Trong gian kín mít , các giác quan của họ trở nên nhạy bén, nỗi sợ hãi phóng đại vô hạn. Họ như những con ruồi đầu đ.â.m sầm , thỉnh thoảng đá nhọn cứa .

 

Đau đớn, lạnh lẽo, đói khát kéo đến như những con thú tham lam gặm nhấm lý trí còn sót của họ.

 

Lại một nữa bơi đến cuối một con đường, đối mặt với việc một nữa lối thoát, Nhan Tâm còn quan tâm đến hình tượng nữa. Cô gào t.h.ả.m thiết, ngừng nguyền rủa Ôn Tư Tư, hận thể ăn thịt uống m.á.u nghiền xương của cô...

 

lúc hai đàn ông còn thời gian để quan tâm đến cô , còn dịu dàng ân cần an ủi chăm sóc cô như nữa. Sở Hiên những lời c.h.ử.i bới khó , đầu tiên cảm thấy chán ghét cô , gầm lên: "Cô hết , bây giờ c.h.ử.i cô ích gì, còn bằng giữ chút sức lực tìm lối ."

 

Nhan Tâm từng đối xử như lập tức ngẩn , cô vô thức về phía phát tiếng . Trong bóng tối họ thể thấy , chỉ thể dựa nguồn âm thanh để phán đoán vị trí của .

 

lạnh: "Sở Hiên, đây c.h.ử.i còn ít hơn , bây giờ phát hiện cũng c.h.ử.i bậy thất vọng về ?"

 

Sở Hiên ngờ cô như , thực ý đó. Chỉ là nỗi sợ hãi và lo lắng khiến thể suy nghĩ thấu đáo, thể dịu dàng với cô như nữa. Lúc cũng tâm trạng giải thích, mặc cho cô hiểu lầm .

 

"Sao gì, câm ?" Trong cảnh tuyệt vọng , Nhan Tâm mất lý trí trở nên hung dữ.

 

Lúc cãi tuyệt đối lợi cho họ ngoài việc tiêu hao thể lực và tinh lực, mất bình tĩnh chỉ khiến họ c.h.ế.t nhanh hơn.

 

"Được , hai đừng cãi nữa, các phát hiện nước biển sắp đến cổ chúng , nếu nhanh lên chúng đều sẽ c.h.ế.t!" Tạ Quân Trạch bơi nhanh đến bên Nhan Tâm, mò mẫm trong nước một hồi cuối cùng cũng mò tay Nhan Tâm: "Cầm tay , chúng đến bên xem."

 

Loading...