Đối với những bình thường kinh nghiệm thám hiểm, việc mạo hiểm đến hang động hệ nguy hiểm khá cao. Hầu hết các nhà thám hiểm đến đây đều giới thiệu bên ngoài, một trong những lý do là - mỗi khi thủy triều lê, nước biển sẽ nhấn chìm hang động.
Sau khi thấy lưu ý , cô cố tình tra thời gian thủy triều lên của đảo Sofia, tính toán thời gian hẹn Nhan Tâm đến.
Hơn nữa khi họ đến, cô lợi dụng ánh trăng dùng một chiếc xe đẩy nhỏ trong nhà an để vận chuyển một tảng đá đến cửa hang, đây cũng là điều cô tra tối qua.
Một khi thủy triều lên, thể lợi dụng sức mạnh của nước biển ập đẩy tảng đá trong chặn đường họ. Cho dù thể chặn cũng thể tăng thêm trở ngại cho họ ngoài, tranh thủ thời gian cho nước biển dâng lên. Chỉ ngờ độ ăn khớp của tảng đá hảo đến .
Muốn thành những điều dễ dàng, chỉ cần một bước sai lầm nhỏ cũng sẽ khiến bộ kế hoạch thất bại.
Thực cô cũng đang đ.á.n.h cược.
May mắn thứ đều diễn theo kế hoạch của cô, thuận lợi.
Khuôn mặt vốn điềm tĩnh của Tạ Quân Trạch cũng lộ vẻ hoảng hốt nhưng vẫn cố tỏ bình tĩnh: "Ôn Tư Tư, cô hẳn rõ, nếu chúng xảy chuyện gì thì cô cũng thoát . Cho dù cô hận chúng đến mấy, cũng đáng để tự chịu liên lụy."
Cơ thể dựa vách đá ngừng run rẩy, nhiệt độ cơ thể đang theo nước biển lạnh lẽo mà giảm dần.
Trước cái c.h.ế.t, ai thể thực sự bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-160-a.html.]
Anh cố gắng đ.á.n.h thức một chút lương tâm của Ôn Tư Tư.
họ , mặt họ còn là Ôn Tư Tư yếu đuối dễ bắt nạt như nữa.
Cô những lay động, thậm chí còn thấy buồn .
Lúc thể chịu thua, Sở Hiên cũng còn vì sĩ diện mà cố chấp nữa, bực bội xoa đầu: "Ôn Tư Tư, chỉ cần cô giúp chúng ngoài. những chống đối cô nữa, còn cô rõ những chuyện vô căn cứ , lấy danh dự cho cô."
"Đây chính là thái độ cầu xin của các ? Thôi bỏ , ai bảo xinh lương thiện chứ." Dưới ánh mắt bỗng nhiên nhen nhóm hy vọng của họ, Ôn Tư Tư giơ một ngón trỏ chỉ nhẹ về phía họ: "Đừng trách nhắc nhở các , phía các một con đường thể thông đến một lối khác, nhân bây giờ nước biển còn dâng lên tìm ."
Sắc mặt của ba lập tức tái mét, chẳng khác nào c.h.ế.t.
Họ căn bản quen thuộc nơi , bốn phía tối đen như mực còn nhiều ngã rẽ, tìm con đường thông đến lối mà cô .
"Đồ khốn, Ôn Tư Tư, cô đối xử với chúng như sợ báo ứng ?!" Anh thể cảm nhận rõ ràng nước biển ngập đến gốc đùi, nhanh sẽ ngập đến thắt lưng đến ngực, cổ, cho đến khi ngập đến đỉnh đầu.
Cái lạnh thấu xương thấm tứ chi bách hài của .
Sở Hiên cảm thấy đầu sắp nổ tung.
"Báo ứng?" Ôn Tư Tư ngẩng đầu tảng đá ánh đèn chiếu trông kỳ quái, : "Các đều sợ, sợ cái gì."