"Còn cô Nhan Tâm, cô cứ gọi là diễn viên đóng thế, cô soi gương xem chúng giống ở điểm nào . Đừng tự tô vẽ lên mặt nữa, loại như cô cũng xứng để so với . Còn bạn trai hiện tại của cô chỉ là đồ bỏ mà cần thôi. Nâng niu đồ bỏ như bảo bối, còn cô thì cô thở hổn hển ."
Tạ Quân Trạch tức giận : "Này, cô mắng ai là đồ bỏ ?"
"Ồ, thiếu chút nữa thì quên mất ." Ôn Tư Tư chuyển hướng mũi nhọn, ánh mắt đảo quanh một vòng, cô thở dài : "Thôi, nữa."
Điều ngược khiến Tạ Quân Trạch chút luống cuống, lời lẽ chuẩn xong c.h.ế.t yểu như .
"Tại nữa, cô gì chứ!"
"Không kịp ." Ôn Tư Tư khẽ .
"Cái gì kịp ?" Tạ Quân Trạch nhíu mày, luôn cảm thấy lời cô ẩn ý.
Ôn Tư Tư trả lời câu hỏi của , cô ngẩng đầu lên, trong mắt phủ một tầng sương mù.
"Từ đến nay là những lời mắng c.h.ử.i mạng." Cảnh tượng nguyên chủ thương hiện về mắt cô: "Các cảm giác d.a.o đ.â.m ?"
Ôn Tư Tư chậm rãi về phía cửa hang, cuối cùng dừng cách họ vài bước. Ba hiểu cô hỏi gì, theo cô .
Cứ như , Ôn Tư Tư ở vị trí gần lối , ba còn ở nơi cô đó.
Ôn Tư Tư liếc đồng hồ, hít một thật sâu: " ."
Có gió thổi từ cửa hang, kèm theo tiếng sóng biển rì rào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-158-a.html.]
"Các nhớ chứ cách đây vài tháng, một đ.â.m . Dao đ.â.m thực sự đau, cô ..." Cô nhớ đến lời hệ thống đó, vội vàng sửa miệng: " suýt thì c.h.ế.t . các quan tâm."
Nếu ba họ đổ cho , hợp lý hóa hành vi đê hèn của . Lại còn ở mạng thêm dầu lửa kích động dư luận thì đó cũng sẽ mất trí, chặn đường nguyên chủ về nhà, đ.â.m cô một nhát chí mạng.
Nếu cô hào quang nữ chính, e là c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Tại thông qua việc tổn thương nguyên chủ để khiến họ cảm thấy hối hận.
Đây là hình phạt kiểu gì .
Bởi vì là nữ chính của truyện ngược nên từ đầu đến cuối thương đều là nguyên chủ, họ chỉ cần nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu ăn năn là thể tha thứ.
Trên đời gì chuyện như .
Cảm thấy chân lạnh toát, Nhan Tâm cúi đầu xuống, từ lúc nào nước biển tràn từ bên ngoài. Cô lập tức một dự cảm lành.
"Không xong , nước biển tràn ." Nhan Tâm hoảng hốt hét lên. Cô vội vàng nắm lấy tay Tạ Quân Trạch, tay còn đẩy Sở Hiên đang còn đang ngẩn : "Chúng mau thôi!"
"Muộn ." Giọng lạnh của Ôn Tư Tư vang lên: " là kịp ?"
"Cái gì, ý cô là gì?"
Một tiếng ùng ục truyền đến từ xa, ba khỏi ngẩng đầu về phía phát tiếng động, chỉ thấy một tảng đá lớn từ cửa hang lăn xuống lao thẳng về phía họ!
Ôn Tư Tư như đoán , đầu cả nhanh nhẹn né sang một bên, tảng đá sượt qua cô lao về phía !
Ba trợn tròn mắt, cơ thể đều cứng đờ.