Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 141: A

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:41:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Quân Trạch hiểu rõ cách tổn thương khác.

 

Rõ ràng từng tận mắt chứng kiến nguyên chủ bắt nạt, rõ ràng ai hiểu rõ hơn về nỗi đau đớn và dày vò mà nguyên chủ chịu đựng năm xưa... Rõ ràng từng hứa sẽ bảo vệ nguyên chủ, để cô khác bắt nạt nữa.

 

giờ đây, thể thản nhiên hai chữ bắt nạt.

 

Nỗi đau của cô trở thành lưỡi d.a.o mà đ.â.m cô.

 

Một giọt nước mắt lặng lẽ lăn khỏi hốc mắt Ôn Tư Tư, sắc mặt cô đột nhiên tái nhợt, đôi môi mấp máy nhưng thốt nên lời.

 

Đây là điều cô tự nguyện, mà là do trí nhớ cơ bắp của cơ thể - đến từ trái tim đầy thương tích của nguyên chủ.

 

Đối mặt với Ôn Tư Tư như , Tạ Quân Trạch những cảm thấy thương xót mà còn cau mày khó chịu, ghét nhất là cô .

 

Mỗi , bực bội.

 

Luôn luôn tỏ đáng thương chịu nhiều ấm ức, như thể tất cả đều với cô , chỉ thấy phát ngán.

 

Ánh mắt Tạ Quân Trạch đầy vẻ kiên nhẫn: "Sao thế, bắt đầu giả vờ vô tội đáng thương ? Nói cho cô , chiêu của cô mặt tác dụng ."

 

Ôn Tư Tư im lặng, chỉ đôi tay nắm chặt mới tiết lộ tâm trạng của cô lúc .

 

Những hình ảnh quá khứ và hiện tại xen kẽ hiện mắt cô:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-141-a.html.]

Cô đột nhiên nhớ ngày họ chia tay. Từng lời , từng biểu cảm thể hiện nguyên chủ đều ghi nhớ trong lòng, đến nỗi Ôn Tư Tư quên cũng quên .

 

Trước đó, họ chiến tranh lạnh vì Nhan Tâm mười ngày. Đây là đầu tiên nguyên chủ chọn cách nhượng bộ, mà cô chỉ Tạ Quân Trạch dỗ dành cô một chút, cho cô một chút cảm giác an .

 

Thực dễ dỗ dành.

 

Chỉ cần , cô thể giống như đà điểu, vùi đầu đất coi như chuyện từng xảy .

 

Khi Tạ Quân Trạch đến tìm nguyên chủ, cô nhận rằng kết cục thể khác với những gì cô hình dung nhưng vẫn ôm một tia hy vọng mở cửa.

 

Anh chút biểu cảm, vô tình hai chữ chia tay. Nguyên nhân hậu quả đều quan trọng, chỉ hai hợp .

 

Trong ánh mắt đau đớn tuyệt vọng của cô, trong tiếng van xin níu kéo của cô, trở nên tức giận và hổ tất cả thứ: "Nếu vì Nhan Tâm, năm đó sẽ tay giúp cô. Cô nên cảm thấy may mắn vì đôi mắt ."

 

"Có vài phần giống cô , đó là phúc khí của cô, đừng phiền nữa."

 

Nghe những lời , nguyên chủ bất lực buông tay, cô mất một lúc mới "ừ" một tiếng. Cô quá đau khổ đến nỗi n.g.ự.c lạnh ngắt, tim quặn thắt như thể giây tiếp theo sẽ ngừng đập.

 

Cô nắm chặt ngực, cố nhịn lâu nhưng vẫn nhịn , nghẹn ngào.

 

Thực khi trưởng thành, cô ít khi . Những trải nghiệm từ nhỏ đến lớn cho cô , là điều vô dụng nhất, chỉ kẻ yếu mới .

 

cô chính là kẻ yếu, cô nhịn .

 

Trong tiếng nức nở thành tiếng của cô, Tạ Quân Trạch mất kiên nhẫn: "Khóc cái gì mà , chẳng chỉ là chia tay thôi , gì mà . Không với cô , đừng suốt ngày nghĩ đến việc tỏ đáng thương để tranh thủ sự thương cảm của khác."

 

Loading...