Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 121: A

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:40:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh kéo khóe miệng, cố gắng nở một nụ chế giễu nhưng ngờ động đến vết thương mặt, khỏi phát một tiếng "Xì": "Cô một lúc đắc tội với bốn nhà chúng , cho dù là nhà họ Ôn cũng bảo vệ cô. Huống hồ trong mắt Ôn Học Lâm căn bản đứa con gái như cô, cô gây họa lớn như nhất định sẽ bắt cô chịu tội,. Cô chờ c.h.ế.t ."

 

"Nói nhảm đủ ?" Ánh mắt Ôn Tư Tư tối sầm , tát mặt sang một bên, đối phương hận thù trừng cô, nhổ một ngụm máu.

 

Cô thở dài thườn thượt, tầm mắt đảo qua chiếc túi của Nhiếp Văn Nhã: "Nhà họ Ôn liên quan gì đến . Các thật sự ?"

 

Thương Khuyết mắng một câu: "Nói cái rắm mà , căn bản hiểu cô đang gì."

 

Ôn Tư Tư gật đầu: "Biết ."

 

Cô cầm lấy chiếc túi của Nhiếp Văn Nhã, trong tiếng "Cô lấy túi gì" của đối phương, cô lấy một hộp t.h.u.ố.c lá và bật lửa. Trước mặt họ châm một điếu thuốc, đó dí đầu t.h.u.ố.c lá mu bàn tay Phạm Phàm giống như cách họ đối xử với nguyên chủ lúc . Nghiền nát nó đến lúc đầu t.h.u.ố.c dập tắt.

 

"Á~" Phạm Phàm đau đớn dậy nhưng kịp vững Tiểu Lâm mạnh mẽ đè xuống.

 

Tất cả đều chấn động, dám tin Ôn Tư Tư.

 

Tuy nhiên đây mới chỉ là bắt đầu. Ôn Tư Tư nhấc đầu t.h.u.ố.c lá , thấy lớp da dính m.á.u lộ bên , hài lòng .

 

"Ôn Tư Tư, cô đang !" Nhiếp Văn Nhã hét lên, giọng lộ một tia sợ hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-121-a.html.]

 

"Biết chứ, sẽ đối xử với các , cho đến khi các chịu thật." Ôn Tư Tư từ cao xuống họ, đó hiệu cho Tiểu Lâm đè tay Thương Khuyết xuống đất.

 

Dưới ánh mắt sợ hãi của họ, cô nhấc chân lên, đôi giày cao gót nhọn hoắt hướng thẳng ngón tay của mà nghiền xuống từng ngón một: "Yên tâm, ai trong các thể trốn thoát."

 

"Á á á, cứu mạng, tay , tay phế !"

 

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết lập tức vang vọng khắp căn phòng, trong tiếng kêu t.h.ả.m thiết của , Ôn Tư Tư hỏi một câu: "Đau ?"

 

Thương Khuyết run rẩy ôm lấy tay , mặt mày dữ tợn, miệng run rẩy đau đến nên lời.

 

"Đau là đúng ." Ôn Tư Tư lạnh một tiếng: "Vậy mà chịu nổi ? của năm đó còn đau đớn hơn các bây giờ nhiều."

 

"Lạc Văn Đào, nãy trừ khi c.h.ế.t, nếu sẽ đúng ? chuyện g.i.ế.c nhưng ngại để sống bằng c.h.ế.t..." Ôn Tư Tư cầm lấy phi tiêu dùng xong, trong tay vô tình nghịch ngợm, cô nhàn nhạt : " cược dám, dám cược ?"

 

Trong tiếng nhạc chát chúa, trong sàn nhảy đang thả theo điệu nhạc. Không khí tràn ngập dòng chảy nóng bỏng, ai để ý đến những chuyện đang xảy trong căn phòng riêng .

 

Đầu mũi tên phi tiêu từ từ tiến gần đến mắt Lạc Văn Đào, chỉ còn cách nhãn cầu một milimet nữa là đ.â.m trúng. Mồ hôi lạnh từng giọt thấm từ trán , căng thẳng nuốt nước bọt. Không dám cử động lung tung.

 

Anh phát hiện ánh mắt Ôn Tư Tư như một c.h.ế.t .

 

Loading...