Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 116: A

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:40:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy cô , đến cong môi, nở nụ thuần khiết quen thuộc xa lạ trong ký ức của cô.

 

"Lâu gặp, Nhiếp Văn Nhã."

 

"Ôn Tư Tư? Sao là cô? Sao cô ở đây?"

 

Nhận Ôn Tư Tư, đầu óc Nhiếp Văn Nhã tiên hiện lên cơn ác mộng phiền não trong một thời gian dài. Cô vô thức lùi một bước, cơ thể dán chặt tường.

 

Khi nhận hành động bộc lộ sự hoảng loạn sâu trong lòng , mặt cô thoáng hiện lên một tia bực bội.

 

Giống như Lạc Văn Đào , một kẻ yếu đuối như Ôn Tư Tư gì đáng để cô cảnh giác và sợ hãi chứ. Sau một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, Nhiếp Văn Nhã nhướng mày, ngón tay gảy bật lửa. Ngọn lửa đỏ thẫm bùng lên đưa cô trở về thời trung học xa xôi.

 

Trong lớp học , trong nhà thi đấu trong rừng cây nhỏ trong trường, cơ thể Ôn Tư Tư đều lưu dấu vết hút t.h.u.ố.c của họ.

 

Ánh mắt cô nhịn về đôi cánh tay trần của Ôn Tư Tư, làn da đó trắng trẻo mịn màng, thấy một chút dấu vết đầu t.h.u.ố.c lá bỏng. Có lẽ là cô phẫu thuật để mắt ngôi , xóa vết sẹo đồng thời cũng xóa bằng chứng họ bắt nạt cô .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-116-a.html.]

nhẹ nhõm trong lòng, thuận lợi châm điếu t.h.u.ố.c đưa lên miệng hít một thật sâu, nhả một vòng khói về phía mặt Ôn Tư Tư: "Sao thế, cô cũng đến nhảy , thật khéo quá. Nói thì chúng cũng gần năm sáu năm gặp nhỉ."

 

Ôn Tư Tư ngả về , ghét bỏ dùng tay quạt quạt. Qua làn khói mỏng, cô chằm chằm phụ nữ ăn mặc tinh tế mặt.

 

Qua ký ức của chủ nhân cũ, cô tên Nhiếp Văn Nhã và ba tên đồng bọn của cô là nhóm chủ lực bắt nạt cô.

 

Họ hơn nguyên một tuổi, vốn nên bất kỳ mối liên hệ nào. Chỉ là khi họ cô là nhà họ Ôn, với tư cách là kẻ bắt nạt trong trường, họ để mắt đến và tống tiền cô. Mà tiền tiêu vặt mà nhà họ Ôn đưa cho nguyên vốn nhiều, mấy đủ chi tiêu, bắt đầu túng thiếu. Sau đó, họ bắt đầu đối xử thô bạo với cô. Có lẽ vẫn còn kiêng dè nhà họ Ôn phía cô, lúc đầu họ còn chút kiêng dè. theo thời gian Ôn Dĩ Nhu lên trung học, cơn ác mộng leo thang, họ trở nên tệ hơn.

 

Nguyên là một khúc gỗ vô tri vô giác, cô nghĩ đến việc chống cự, cũng tìm đến giáo viên nhưng nhà họ Ôn những ai mặt. Thậm chí còn lạnh lùng qua điện thoại:

 

Tại họ bắt nạt khác mà bắt nạt con? Con ?

 

Bạn học chỉ đùa giỡn thôi gì mà hoảng hốt như , hãy học hỏi em gái con cho . Đừng chuyện bé xé to, bố ngày nào cũng vất vả kiếm tiền để giải quyết những chuyện vặt vãnh cho con.

 

Muốn học thì học, học thì cút về nhà cho bố. Phiền c.h.ế.t .

 

Cứ như vài ba câu nghiền nát lòng tự trọng của cô, xé nát tấm vải che cuối cùng của cô, cũng phơi bày cảnh khó khăn của cô ở nhà họ Ôn.

 

Loading...