Xuyên Thành Nữ Chính Truyện Ngược, Tôi Dựa Vào Nổi Điên Để Nổi Tiếng - Chương 115: A

Cập nhật lúc: 2025-11-26 09:40:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lạc Văn Đào cầm lấy chai rượu bàn, ngửa cổ tu ừng ực mấy ngụm, mấy để tâm : "Cô bận như , liên lạc cũng là chuyện bình thường. Huống hồ bây giờ cô đang ở đầu sóng ngọn gió, chắc chắn cẩn thận hành sự. Cậu lo lắng cái gì."

 

" Nhã Nhã, Nhan Tâm liên lạc chắc chắn lý do của cô . Bây giờ chúng là châu chấu cùng một cọng dây."

 

Nhiếp Văn Nhã nỗi khổ nên lời, cô mơ thấy hai giấc mơ giống hệt trong hai ngày, mơ thấy bọn họ Ôn Tư Tư... Trong lòng bất an nên mới gọi ba họ đây.

 

Giấc mơ quá hoang đường, những vô ích mà còn họ nhạo thương tiếc, vì cô hỏi: "Các... các lo bại lộ, hoặc lỡ như Ôn Tư Tư phản công thì ? Đến lúc đó, chúng Nhan Tâm đẩy chịu trận ?"

 

Trên tay bọn họ căn bản chứng cứ Nhan Tâm liên lạc với bọn họ để vu khống Ôn Tư Tư.

 

Cư dân mạng sự thật, dư luận dẫn dắt mắng Ôn Tư Tư nhưng kẻ bắt nạt thực sự - chính là bọn họ.

 

Lạc Văn Đào xong phun một ngụm bia, chán ghét lau miệng, liếc cô một cái : "C.h.ế.t tiệt, Nhiếp Văn Nhã trò gì , đó là Ôn Tư Tư. Ngay cả việc tìm thầy giáo mách tội cũng dám , cô thể nên trò trống gì?"

 

" , Ôn tiểu tam đáng đời, ai bảo cô đắc tội với đám Nhan Tâm, mắng một chút thì . Theo tớ bọn họ vẫn còn quá mềm lòng, chỉ thể c.h.ế.t t.h.ả.m hơn." Phạm Phàm giật lấy micro trong tay Thương Khuyết: "Đưa đây."

 

Thương Khuyết phản đối: "Ê, tớ còn hát xong mà."

 

Phạm Phàm trừng mắt : "Đi tìm Lạc Văn Đào mà đòi, hát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-115-a.html.]

 

Thấy Nhiếp Văn Nhã vẫn còn vẻ mặt nặng trĩu, Phạm Phàm an ủi: "Nhã Nhã, cứ yên tâm , mấy tài khoản đó đều là tớ mua. Cho dù điều tra cũng tra đến đầu chúng ."

 

Nhiếp Văn Nhã ba mặt hề để tâm, nhất thời cũng thấy quá.

 

"Thôi, tớ vệ sinh."

 

"Đi nhanh về nhanh, tớ đợi song ca." Phạm Phàm ngoảnh đầu một câu.

 

Đáp cô là tiếng đóng cửa.

 

Trong quán bar đông nghịt , tràn ngập tiếng nhạc ầm ĩ.

 

Nhiếp Văn Nhã len lỏi trong đám đông, chen chúc về phía nhà vệ sinh. Cô để ý một bóng vẫn luôn theo . Sau khi cô nhà vệ sinh đối phương cũng theo , còn lặng lẽ khóa cửa nhà vệ sinh .

 

dựa tường, từ trong túi xách lấy một điếu t.h.u.ố.c ngậm miệng, tiện tay bật bật lửa. Ngọn lửa bùng lên một cái tắt, cô thử thêm hai nữa đều châm thuốc. Điều khiến tâm trạng vốn bực bội của cô càng thêm cáu kỉnh.

 

"Cần giúp ?" Một giọng nữ dịu dàng trong trẻo như nước suối vang lên lưng cô , hiểu khiến cảm thấy quen tai.

 

"Được." Cô , ngẩng đầu đến. Chỉ thấy đối phương tóc dài qua vai, mặc một chiếc váy liền hở vai màu đỏ tôn lên vóc dáng vô cùng quyến rũ. Những viên kim cương vụn đôi giày cao gót màu đen lấp lánh ánh sáng lấp lánh, những đường nét tinh xảo khuôn mặt xinh thể rõ trong ánh đèn mờ ảo.

 

Loading...