Đối với Ôn Tư Tư, theo từ khi mới mắt, như bất nhân.
Vài phút thư ký bưng khay , rót cho mấy vị khách nhưng ngoài Lý Văn Hoành , ai đụng đến.
Trong phòng nhất thời yên tĩnh.
Lý Văn Hoành nhấp từng ngụm , mãi đến khi uống hết sạch trong cốc mới ngẩng đầu lên, mỉm : "Tiểu thư Ôn, điều kiện cô đưa nhưng thể cho chút thời gian để cân nhắc ?"
Phải rằng, điều kiện Ôn Tư Tư đưa hấp dẫn, động lòng nhưng dù đây cũng là công ty một tay gây dựng. Sau khi mua những còn là ông chủ mà với những gì với Ôn Tư Tư đây, khả năng sẽ cuốn gói .
Về chuyện , vẫn cân nhắc thật kỹ.
Với yêu cầu nhỏ như , tưởng Ôn Tư Tư sẽ đồng ý ngay. ngờ khi xong, cô nở một nụ vô cùng châm chọc.
Cô nghiêng đầu, chậm rãi tháo chiếc kính râm vẫn đeo mặt xuống lộ đôi mắt lạnh như băng: "Tổng giám đốc Lý, chúng lâu gặp, lẽ hiểu rõ về bây giờ." Cô nghiêng về phía , hai tay tùy ý đặt đầu gối, toát một khí thế sắc bén và kiêu ngạo: "Bây giờ đang xin ý kiến của , công ty đối với chỉ phụ thuộc việc , chứ bán ."
Thái độ ngạo mạn của cô thành công khơi dậy sự bất mãn tột độ của Lý Văn Hoành, khoa trương vỗ tay: "Oa, khẩu khí thật lớn, đúng là tiểu thư nhà họ Ôn." Anh lạnh một tiếng: "Cô đừng tưởng nhà họ Ôn chống lưng là ghê gớm lắm, bán thì cô gì . Vệ sĩ của cô đ.á.n.h một trận, ép ký tên ? Tiểu thư Ôn, bây giờ là xã hội pháp trị, cũng dọa lớn lên."
Anh cầm ấm nước chậm rãi rót cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-truyen-nguoc-toi-dua-vao-noi-dien-de-noi-tieng/chuong-113-a.html.]
Tiểu thư nhà họ Ôn thì , nếu , cô còn thể ép mua ép bán ?
Nghe Lý Văn Hoành nhà họ Ôn chống lưng cho , Ôn Tư Tư ghét bỏ nhếch mép, cô phản bác: " cần họ chống lưng. Tổng giám đốc Lý, thấy vẫn hiểu rõ lắm. Vậy sẽ rõ hơn một chút, thực còn một phận khác." Cô liếc luật sư Cát, đối phương đưa cho cô một văn kiện, cô đẩy văn kiện đến mặt Lý Văn Hoành: " tài giỏi gì, vẫn là chủ nợ của ."
Đàm phán mà, chủ yếu là lễ binh .
"Không cần xã hội nào, nợ nần trả, đó là lẽ thường tình. Anh cũng tòa với chứ?"
Lý Văn Hoành tin nổi ngẩng đầu lên, thể hiểu nổi khoản nợ vay để duy trì hoạt động công ty một thời gian đến tay Ôn Tư Tư.
Cái mà là thần thông quảng đại thì là gì, còn phận gì mà nữa chứ?!
Lúc , thế giới trở nên huyền ảo.
Anh dám thở mạnh, trán rịn từng giọt mồ hôi, tay rót nước run run, như thể vô hình trung một tấm lưới dày đặc giăng kín trùm lấy .
Ôn Tư Tư điện thoại, thấy thời gian gần năm giờ chiều thì cũng dần mất kiên nhẫn. Cô ném qua một cây bút, thúc giục: "Nhanh ký , còn chặn ."