Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-03-06 21:49:40
Lượt xem: 57
Vu Phương lúc trẻ từng theo đuổi thằng ba, Dương Dương với Nguyên Nguyên cũng không ghét Vu Phương.
Nhưng trong đầu thằng ba chỉ toàn cơ bắp, bà có ám chỉ cỡ nào cũng vô dụng.
Bà còn định chờ hai đứa bé thân thiết với con gái của Vu Phương hơn thì sẽ nói thẳng với thằng ba, nào ngờ thằng ba lại lén cả nhà kết hôn.
Hàn Dung cười gượng, nói:
“Ừ, Dương Dương nói hai anh em có mẹ mới, thím đi xem thử xem có phải thật hay không?”
Vu Phương ngẩn ra, nhưng lập tức lấy lại tinh thần, “Chúc mừng thím, vậy thì thím không cần lo lắng nữa rồi.”
Hàn Dung không lấy đồ của Vu Phương đưa, bà cũng nói rõ ra cho cô ta biết.
Vu Phương là cô gái tốt, tiếc là không có duyên phận với thằng con nhà bà.
Hai vợ chồng đi chợ mua thịt xong thì bắt xe tới đại học Yên Kinh.
Tống Thời Hạ đang đạp máy may để may váy cho mình, cô còn chưa biết cha mẹ chồng đang mang theo cả đống thịt tới đây.
Quý Dương ngồi chơi xếp gỗ mà cứ thấp tha thấp thỏm, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Quý Nguyên tò mò nhìn theo: “Anh ơi, anh nhìn cái gì thế ạ?”
Quý Dương che miệng em trai lại:
“Em nói nhỏ thôi, anh gọi điện thoại cho bà nội, bà nội nói hôm nay sẽ mang thịt đến cho nhà mình.”
Quý Nguyên khó hiểu: “Tại sao phải nói nhỏ ạ?”
Quý Dương nghiêm túc phân tích cho em trai hiểu:
“Trưa nay nhà mình ăn toàn rau, anh nghe cậu nói dì nuôi anh em mình tốn kém quá, ngày nào cũng nấu thịt cho mình ăn.
Nhà mình sắp không mua nổi thịt rồi. Ba còn chưa về, chỉ có thể xin bà nội mua thịt cho mình thôi.”
Quý Nguyên cũng xoa xoa bụng: “Rau không ngon bằng thịt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-95.html.]
Quý Dương cũng đồng cảm: “Bạn thỏ mới ăn rau, mình là hổ, hổ thì phải ăn thịt mỗi ngày chứ.”
“Đúng! Mỗi ngày đều phải ăn thịt!”
Tống Thu Sinh đi ngang qua phòng khách, nghe hai đứa bé muốn ăn thịt thì khóe miệng co giật, không hổ là người một nhà.
Hàn Dung hăm hở suốt chặng đường, nhưng đi tới cửa thì đột nhiên luống cuống.
“Tự nhiên em thấy run quá, hay là anh gõ cửa đi.”
Cũng không biết con trai bà dùng cách gì mà lấy được vợ nữa, chỉ mong con trai không làm gì phạm pháp.
Quý Học Nhai mạnh miệng: “Em sợ cái gì chứ? Cứ gõ cửa thôi, trong đó cũng có mãnh thú hay hồng thủy đâu mà sợ.”
“Cục cục cục tác!”
Vừa nói xong đã nghe thấy tiếng gà mái vọng ra từ bên trong, hai vợ chồng lại càng hoảng sợ.
Hàn Dung lùi lại một bước: “Mình không đi nhầm đấy chứ?”
“Không thể nào sai được, nhà hiệu trưởng Hồ ngay bên cạnh mà!”
Bà đang nằm mơ ư?
Quý Duy Thanh lại có thể cưới được vợ, còn nuôi gà trong nhà nữa?
Đây là con trai của bà ư?!
Tống Thu Sinh đứng tựa ở cửa, nói:
“Bữa tiệc chay hồi trưa của em đã khiến cho mọi người lên án rồi kìa, hai đứa nhỏ còn nói thỏ mới ăn rau, bọn nhỏ muốn ăn thịt.”
Tống Thời Hạ cũng không quay đầu lại: “Mỗi ngày đều ăn thịt như thế, không ngán sao?”
“Chậc, em làm người thành phố lâu rồi nên mất gốc à. Em về quê hỏi thử xem, nhà có điều kiện ai mà không muốn được ăn thịt mỗi ngày chứ?”
DTV
Vừa nói xong đã nghe thấy tiếng gõ cửa.