Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-03-06 21:49:16
Lượt xem: 57

Tống Thời Hạ tới căn tin tìm thím Phùng, trên đường lại gặp Trần Kiều.

Cô ta trông có vẻ tiều tụy, đang dắt một cô bé, cô bé kia thì thái độ gắt gỏng ra mặt.

“Con thích ăn sườn chua ngọt, dì đã hứa với ba là sẽ chăm sóc bọn con thật tốt rồi, thế mà đến cơm cũng không cho bọn con ăn là sao!”

Trần Kiều cuống quít giải thích: “Hôm nay căn tin không có, lần sau có dì nhất định sẽ mua cho con.”

“Con mặc kệ, con muốn ăn, nếu mẹ con mà còn ở đây thì nhất định sẽ mua ngay cho con.”

Cô bé hất tay Trần Kiều ra chạy mất, chỉ chừa lại Trần Kiều và Tống Thời Hạ đang xấu hổ đứng bên cạnh.

Không phải cô cố ý muốn nhìn Trần Kiều xấu mặt đâu, con đường này chỉ có bấy nhiêu thôi, cô cũng đành chịu.

Cô chỉ vào hướng cô bé kia chạy đi: “Cô không đuổi theo à?”

Trần Kiều nhìn cô:

“Con bé về nhà rồi, cô nói xem, chúng ta làm mẹ kế cho người ta để được cái gì chứ?

Con trẻ không thân với mình thì thôi, làm không tốt ở đâu lại lôi mình ra so sánh với mẹ ruột, đúng là tự rước lấy phiền phức cho bản thân mà.”

Tống Thời Hạ:...

Cô im lặng nghe Trần Kiều cằn nhằn.

“Nghiêm khắc một chút thì người ta nói cô là mẹ kế độc ác, dung túng bọn trẻ thì lại thành ra hại chúng.”

DTV

Kiếp trước cô ta cưng chiều con trai quá mức nên mới nuôi ra một đứa con vô ơn.

Dù cô ta đối xử tốt với con riêng của chồng cách mấy thì cũng không thể bằng người phụ nữ bạc tình bỏ chồng bỏ con kia.

“Chờ bọn trẻ lớn lên là được rồi, con nít nó là như thế đấy, chưa hiểu đạo lý gì đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-83.html.]

Trần Kiều lắc đầu cười khổ:

“Tôi thật sự rất ngưỡng mộ cô, nghe nói hai đứa nhỏ nhà cô mới học mẫu giáo, chắc là dễ dạy bảo hơn, cô cứ tẩy não bọn nhỏ là chỉ có cô tốt với chúng thôi, đừng để như tôi, làm gì cũng bị nói.”

Tống Thời Hạ cười cười, không nghe đề nghị của cô ta.

Trẻ con không phải đồ vật, kiểu tẩy não như thế cực đoan quá.

Chưa kể cha ruột của bọn nhỏ vẫn còn sống, chỉ là vì nhiệm vụ nên giả chết.

Sau khi trở về hai đứa bé đã lên cấp 3 rồi, có thêm một người thân thương yêu chúng không tốt sao.

Sau khi chào tạm biệt Trần Kiều, Tống Thời Hạ lại thổn thức một hồi.

Cái gì mà tổ so sánh là dựa vào thị giác để đối lập?

Cô cũng không thấy cuộc sống của nữ chính Trần Kiều có cái gì khiến người ta hâm mộ cả, đây chẳng phải cũng như lông gà dưới đất sao?

Có lẽ sau này hai đứa con riêng đều đón nhận cô ta, cả nhà ngồi quanh bàn cùng nhau gói sủi cảo với nhau.

Nhưng bây giờ cô ta cũng đang phải đối mặt với biết bao khó khăn đấy thôi.

Thím Phùng thấy Tống Thời Hạ tới thì cười tít mắt.

“Đúng là rồng đến nhà tôm mà, sao lại nghĩ tới chuyện đến tìm thím đấy.”

“Anh trai ruột của cháu tới, đúng lúc có người giúp cháu dựng lò nướng nhỏ ngoài sân rồi, thím có thể cho cháu mượn cái xe ba gác không ạ, cháu có thể trả tiền thuê.”

“Để thím nghĩ xem nhà nào trong trường có họ hàng lái xe ba gác.”

“Đúng rồi, anh trai cháu tới tìm cháu làm gì thế?”

“Lúc trước cháu gửi thư về nhà, mẹ cháu lo cho cháu nên bảo anh trai cháu tới thăm.”

Loading...