Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 726
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:24:24
Lượt xem: 16
Còn chưa kịp nhận ra, đối phương đã cất giọng cao vút gọi Quý Yên Nhiên: “Quý Yên Nhiên? Sao chị lại trở nên xấu tính thế này?”
Quý Yên Nhiên nheo mắt, hồi lâu mới nhớ ra con nhỏ này là ai.
“Hàn Quyên? Cô ra ra nước ngoài biến thành cái bộ dạng kệch cỡm thế này à?”
Quý Yên Nhiên và Hàn Quyên, nghe họ là biết hai bên có quan hệ họ hàng với nhau, Hàn Quyên là em họ Quý Yên Nhiên, đi du học mới về.
Quý Yên Nhiên khoanh tay trước ngực, hất cằm nhìn chằm chằm hai người: “Cô với anh ấy có quan hệ gì?”
Hàn Quyên và Chu Việt trước đó không quen biết, cô ấy mới từ nước ngoài về, cấp trên phái quân nhân đi đón, vậy thôi.
Nhưng nghĩ tới cảnh Quý Yên Nhiên xông ra mắng mình, Hàn Quyên chợt nảy ra một ý xấu.
Cô ấy làm bộ ghé sát lại Chu Việt, nói: “Hai chúng tôi có quan hệ thế nào, không phải chị đã thấy rồi sao?”
Chu Việt lẳng lặng lùi lại, nhưng trách nhiệm của anh ấy là không được tách ra quá xa.
Đồng chí Hàn Quyên này là du học sinh do nhà nước phái đi học, nghe nói lần này mang về rất nhiều tư liệu vũ khí tiên tiến, cần phải bảo vệ an toàn cho nhân thân của cô ấy.
Ngoài anh ấy được cắt cử bảo vệ trực tiếp bên ngoài, xung quanh còn có học chục đồng đội khác mặc thường phục đi theo bảo vệ.
Quý Yên Nhiên nhận ra Hàn Quyên thì hoài nghi trong lòng cũng đã tan biến một nửa.
Hàn Quyên ra nước ngoài đã nhiều năm, cô ấy còn tưởng cô em họ này di dân sang đó rồi cơ.
DTV
Tuy không biết nội dung công việc của Chu Việt nhưng cha Quý Yên Nhiên cũng là quân nhân, cô ấy biết tính chất công việc của các đơn vị bảo mật.
Thấy Chu Việt phản ứng như thế liền hiểu Hàn Quyên và anh ấy chắc chắn không có quen biết gì, phỏng chừng anh ấy được lãnh đạo phái tới tiếp đón Hàn Quyên mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-726.html.]
Mặc dù nghĩ thế, trong lòng cô ấy lại thấy không thoải mái.
Chu Việt tài giỏi như vậy mà còn phải làm chân chạy vặt cho lãnh đạo, cấp trên của anh ấy thật chẳng biết tiếc tài gì cả.
“Hừ, đây là bạn trai tôi, Hàn Quyên, từ nhỏ cô đã thích cướp đồ của tôi rồi, chẳng lẽ giờ lớn thế kia mà vẫn không có bạn trai nên tính đi cướp tiếp hả?”
Hàn Quyên từ nhỏ đến lớn luôn được nuông chiều, tính tình kiêu căng, luôn thích đua đòi với Quý Yên Nhiên.
Nếu Quý Yên Nhiên có thứ gì cô ấy không có, cô ấy sẽ làm ầm lên một trận, đòi cha mẹ cho bằng được.
Sau này lớn lên, cô ấy mới biết, những thứ cô ấy có được sau khi khóc lóc ăn vạ cha mẹ đều là những thứ của Quý Yên Nhiên.
Nhưng thái độ của Quý Yên Nhiên khi bị chọc tức thật là thú vị, Hàn Quyên muốn chọc ghẹo thêm một lát, bèn gân cổ:
“Phải thì sao, hiện giờ xã hội này tự do yêu đương, chỉ cần hai người chưa kết hôn thì tôi đương nhiên có quyền theo đuổi anh ấy.”
Quý Yên Nhiên tức tối giậm chân, Hàn Quyên thật là đáng ghét, hồi nhỏ cướp váy áo xinh đẹp của mình đã đành, lớn rồi còn mặt dày muốn cướp bạn trai.
Chu Việt lạnh nhạt bảo: “Cô Hàn, có người đang đợi cô, để tôi đưa cô về trước đã.”
Quý Yên Nhiên chằm chằm nhìn anh ấy:
“Anh đưa cô ta về, còn em thì sao?”
Chu Việt nhíu mày: “Giờ là ban ngày, đường phố rất an toàn, em đừng có nghênh ngang đi giữa đường là được.”
Hàn Quyên đắc chí nở nụ cười thắng cuộc.
“Ôi chao, không khí của tổ quốc quả là mát lành, tôi yêu tổ quốc nhất.”