Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 725

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:24:22
Lượt xem: 14

Tống Thời Hạ chột dạ sờ mũi, nghe Quý Yên Nhiên kể xong lại cảm thấy tình hình thực ra cũng không có vấn đề gì lớn đâu.

“Hôm qua chị với anh em về hơi muộn, mệt quá nên đi nghỉ sớm. Chị không biết tính tình cậu bạn trai em thế nào, nhưng theo như em nói thì hẳn cậu ấy không giận lắm đâu.

Hai người chênh nhau 6 tuổi, hẳn cậu ấy không đến mức so đo với một cô bé như em chứ.

Chẳng qua, việc em giấu giếm gia cảnh nhà mình, xuất phát điểm là đánh đồng người ta với người xấu, cho nên chị cảm thấy có thể đây mới là điều khiến cậu ấy tức giận, còn cái khác, cậu ấy không nhắc tới thì em đừng hỏi.”

Người trưởng thành phải biết chừng mực, nếu anh chàng kia đã gián tiếp hưởng thụ lợi ích từ sự trợ giúp của gia đình bạn gái mà còn trách cứ cô ấy thì đúng là không biết điều, không phải người đáng tin.

Một người đàn ông, chỉ cần có đầu óc bình thường, ở trong tình huống này sẽ muốn phấn đấu hơn nữa, lấy năng lực của chính mình để khiến cha vợ phải tán thưởng, chứng minh mình không phải kẻ ăn bám nhà vợ.

Quý Yên Nhiên vẫn rất lo lắng: “Vậy nhỡ anh ấy hỏi đến thì em nên nói thế nào?”

“Cứ ăn ngay nói thật, nếu cậu ấy không thể chấp nhận chuyện em có người cha quyền cao chức trọng thì em nên đổi một bạn trai khác thôi, bởi vì em không thể đổi cha được. Đừng lo, ngoài đường thiếu gì đàn ông.”

Quý Yên Nhiên há hốc miệng, cô ấy không sao tin nổi những lời này lại được thốt ra từ miệng chị dâu mình.

Diêu Tuyết đẩy cửa văn phòng đi vào.

“Có chuyện vui gì à? Bé Yên Nhiên có bạn trai hả?”

Tống Thời Hạ tươi cười ngẩng lên, đáp:

DTV

“Yên Nhiên với bạn trai đang giận lẫy với nhau, em ấy tới nhờ em giúp, em bảo nếu không làm hòa được thì đổi bạn trai khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-725.html.]

Diêu Tuyết vui vẻ tán đồng ngay:

“Chị dâu em nói đúng đấy, không chịu làm hòa thì đổi luôn. Yên Nhiên của chúng ta xinh đẹp đáng yêu như thế mà còn dỗi được, cậu ta mù à.”

Quý Yên Nhiên sững sờ trước thái độ ‘sống thoáng’ của hai người chị.

Cô ấy đương nhiên không muốn đổi bạn trai mới, hơn nữa, chuyện này là do cô ấy sai trước mà.

Cô ấy hoảng loạn đứng lên:

“Bài tập hè của em còn chưa xong, chị dâu, chị Diêu Tuyết, hai chị nói chuyện đi, em về trước đây.”

Quý Yên Nhiên chạy khỏi văn phòng, nghe trong đó vẳng ra tiếng cười sảng khoái, cô ấy mới biết mình bị hai người chị này trêu chọc rồi.

Cô ấy hậm hực giậm chân, chạy tới bưu cục bên kia đường, gọi điện cho anh trai:

“Anh, anh phải đối xử thật là tốt, tốt hết cỡ với chị dâu em đó, bằng không đến ngày nào chị ấy đá anh thì anh chỉ còn nước trốn ở xó nào khóc vụng thôi đấy.”

Quý Duy Thanh ngó ống điện thoại, bên kia chỉ nói đúng một chẳng có đầu có cuối gì câu rồi dập máy, Yên Nhiên lại làm sao thế nhỉ?

Quý Yên Nhiên dập điện thoại, quay đầu lại trông thấy Chu Việt, nhưng bên cạnh anh ấy còn có một người phụ nữ lạ mặt.

Tức khắc, cô ấy nổi trận lôi đình, chạy ngay tới trước mặt đôi nam nữ kia:

“Giỏi lắm, lạnh nhạt với tôi là để chạy theo người khác à? Lại còn đi dạo phố với nhau nữa.”

Cô gái kia trạc tuổi Quý Yên Nhiên, cô ấy càng nhìn càng thấy người này trông rất quen.

Loading...