Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 724

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:24:20
Lượt xem: 15

Chu Việt đưa Quý Yên Nhiên về tới cổng nhà, Quý Yên Nhiên níu góc áo anh ấy, khẽ hỏi: “Anh vào nhà ngồi chơi nhé? Mẹ em bảo lúc nào anh rảnh thì đưa anh về nhà.”

Chu Việt nhẹ nhàng gạt tay cô ấy ra, hôm nay anh ấy chưa chuẩn bị được gì, không tiện ra mắt tay không như thế.

“Em đi nghỉ sớm đi.”

DTV

Quý Yên Nhiên ngơ ngác đứng đó nhìn theo bóng anh ấy xa dần.

Mãi cho đến khi ô tô khuất dạng, cô ấy mới lê chân vào nhà, uể oải ngồi phịch xuống sô pha.

Tất cả những chuyện này đều do cái gã mắt kính kia hết, nếu không phải do cậu ta, những chuyện thế này sẽ không bao giờ xảy ra.

Quý Yên Nhiên ôm điện thoại, quay số, gọi mấy lần vẫn không có ai nhấc máy.

Tính thời gian, anh chị cô đã về nhà rồi chứ nhỉ, vì sao vẫn không có ai tiếp điện thoại?

Tống Thời Hạ đang ngồi trên đùi Quý Duy Thanh, mặt đối mặt với anh, cô say sưa ngắm giáo sư Quý đeo kính, thỉnh thoảng còn hôn nhẹ lên môi anh một cái.

Ghế mềm trong phòng sách đã đổi thành ghế bành để tiện cho hai người có thể giao lưu ‘sâu sắc’ trong tư thế mặt đối mặt thế này.

Tống Thời Hạ ôm cổ anh, cặp chân dài nõn nà đung đưa phía sau lưng ghế, miệng hổn hển lắp bắp mãi mới ra hơi: “Dưới… Dưới nhà… có điện thoại…”

Quý Duy Thanh bóp chặt eo cô, vùi đầu xuống, nhẹ nhàng mút làn da mềm nơi cổ cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-724.html.]

“Còn có sức mà chú ý điện thoại à, không phải rất thích thấy anh đeo kính à?”

Bàn tay đặt bên eo cô chợt siết mạnh, như thể muốn nhốt luôn cô vào tận trong xương cốt mình.

Tống Thời Hạ bị ấn đau, khóe mắt ứa lệ, nức nở đ.ấ.m nhẹ lên n.g.ự.c anh, bàn chân căng ra thành hình cung.

Cô cố đè nén tiếng rên nhỏ trong cổ họng đang chực chờ trào ra, ghé sát tai anh, thở phì phò:

“Thích… thích vẻ khắc chế xa cách của anh… em thích giáo sư Quý khoác vẻ ngoài lạnh nhạt như thế…”

Quý Duy Thanh sửa sang lại tà váy dúm dó đang dồn trên eo cô, váy vải vốn đã dễ nhăn, trải qua một hồi kịch liệt hoạt động, nay đã nhăn nhúm như mảnh giẻ.

Tống Thời Hạ bị anh bế lên, hai chân đã mềm như sợi bún, may mà phòng sách có sô pha, cô có thể nằm nghỉ ngơi một chút.

Tống Thời Hạ ngẫm lại, cảm thấy buồn cười, phòng sách vốn là nơi làm việc của Quý Duy Thanh, nhưng nay dường như đã biến thành chiến trường thứ hai của vợ chồng cô rồi.

Anh ngồi bên cạnh cô, ánh mắt không hề che giấu dục vọng cuồn cuộn cháy.

Tống Thời Hạ chợt phát giác, anh chỉ định đổi một địa điểm khác để cô thoải mái hơn thôi, chứ không hề có ý định kết thúc hoạt động bồi đắp tình cảm vợ chồng lần này.

Sau khi xong xuôi, Tống Thời Hạ chống cái eo đã nhức mỏi không thẳng nổi, hối hận ngập lòng, biết thế không nên cố tình quyến rũ anh ấy.

Một người đàn ông dù đứng đắn đến đâu đều có thể đang giấu bên dưới vỏ bọc điềm đạm ấy một ham muốn cháy bỏng.

Sáng nay, Quý Yên Nhiên nôn nóng chạy đến tận công ty tìm chị dâu mình.

Hôm qua không thể gọi được cho chị ấy, hôm nay Quý Yên Nhiên nhất định phải gặp bằng được để nghe chị dâu phân tích tình hình, nếu không, cô ấy sẽ lo lắng không yên.

Loading...