Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 676
Cập nhật lúc: 2025-03-18 21:26:18
Lượt xem: 11
Mấy thanh niên ngó nhau, hoài nghi đầy mặt.
“Hay là có hiểu lầm chỗ nào? Anh Bạch, anh cũng nói mình say chả biết gì nữa, sao người ta lại có thai với anh được?”
Cát Tình nghe đến đó, lửa giận bùng lên, đạp cửa xông vào, cầm bình rượu nện mạnh xuống sàn.
“Cút, các người cút khỏi nhà tôi ngay, đứa con trong bụng tôi là con ruột anh Thu Thụy, chẳng lẽ còn muốn tôi m.ổ b.ụ.n.g ra cho các người xem mới được sao?”
Cát Tình la lên đầy thê lương, làm kinh động đến cả bà Bạch và bà cụ Bạch đang ở tầng dưới, hai người vội chạy lên xem.
“Sao thế? Có chuyện gì thế này?”
Cát Tình nhào vào lòng bà Bạch, khóc òa lên.
“Anh Thu Thụy nghi ngờ cái thai trong bụng con không phải con anh ấy, bị ba đứa trẻ hiểu lầm như thế, chẳng thà con c.h.ế.t đi cho rồi.”
Bạch Thu Thụy vẫn ngồi ngơ ngẩn dưới sàn, không nói một lời, mấy người bạn xấu hổ quá, vội đứng dậy chào ra về.
Anh Bạch cưới phải người vợ như thế, về sau chắc chắn không được yên ổn.
Bà Bạch an ủi Cát Tình đôi câu, còn tưởng chuyện gì to tát lắm, đám đàn ông con trai uống nhiều nói nhảm mấy câu mà thôi, có cần phải làm ầm lên thế không?
“Thôi con đừng giận, để mẹ bảo nó, Bạch Thu Thụy không dám bắt nạt con đâu.”
Cát Tình càng nghĩ càng thấy ấm ức, đồng thời cũng càng cảm thấy ‘đóa hồng trắng’ kia chắc chắn là Tống Thời Hạ rồi, trước Tống Thời Hạ cũng nói hai người học cùng hồi cấp ba mà.
DTV
“Mẹ, con thấy đau lòng quá, ở trường thì bị người ta bắt nạt, về nhà còn bị bạn bè anh Thu Thụy nghi ngờ lăng nhăng, để con c.h.ế.t quách đi cho rồi.”
Bà Bạch đã bắt đầu mất kiên nhẫn, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-676.html.]
“Sao vậy con, ở trường có người dám bắt nạt Tình Tình nhà chúng ta ư?”
Bà ta lườm con trai một cái, ở trường, hai đứa là bạn trai bạn gái mà không biết bảo vệ người yêu mình à.
Cát Tình giở bài than thở khóc lóc:
“Trường con có một sinh viên là người nhà nhân viên trong trường, tên là Tống Thời Hạ, cô ta lúc nào cũng chống đối con, còn muốn cạnh tranh học bổng với con nữa, lần nào con cũng bị cô ta chèn ép.”
Bạch Thu Thụy đứng phắt lên.
“Cát Tình, cô không biết xấu hổ là gì nữa đúng không? Đổi trắng thay đen trắng trợn như thế mà cũng dám làm à?”
Cát Tình vội vàng che miệng.
“Mẹ, mẹ xem, ngay cả anh Thu Thụy cũng bênh cô ta nữa, mẹ nghĩ coi cô ta cao tay cỡ nào?”
Bà Bạch thầm nghĩ, chỉ là một nữ sinh viên mà thôi, gia thế có lợi hại cỡ nào thì cũng chỉ là giai cấp công nhân.
Nếu người này làm Cát Tình không vui thì cứ thử gọi điện cho chủ nhiệm khoa của cô ta, nhắc người ta cảnh cáo cô nữ sinh Tống Thời Hạ này, đồng thời suất học bổng năm nay đổi sang cho người khác là được.
Nào ngờ, lúc nghe được gia thế của Tống Thời Hạ, chính xác hơn là chồng Tống Thời Hạ, bà ta sợ đến ướt lưng.
Không khỏi oán trách cô con dâu tương lai kia, chưa tìm hiểu đối phương thế nào đã dám gây hấn lung tung, làm hại bà ta suýt thì mắc sai lầm.
Lẽ nào chính Cát Tình cũng không biết rõ gia thế của Tống Thời Hạ?
Nhà họ Bạch và nhà họ Quý trước nay đều luôn trong tình thế nước sông không phạm nước giếng.
Nếu vì Cát Tình mà động tới người của nhà họ Quý thì chẳng phải đã nghênh ngang gây hấn, dẫm lên mặt nhà họ Quý sao.