Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 634
Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:50:55
Lượt xem: 22
Trần Kiều cười lạnh một tiếng:
“Lần này xem như gặp báo ứng rồi. Ỷ mình là con gái của hiệu trưởng, lấy quyền thế chèn ép người khác, kết quả bản thân lại xui xẻo trước, hiện tại chắc cô ta cũng khó mà giữ mình được rồi.”
Trần Kiều ghét nhất là những kẻ ỷ thế h.i.ế.p người.
Thím Phùng giơ ngón tay cái lên:
“Thím đã nói Tiểu Tống bẩm sinh đã may mắn rồi mà, thím thấy chắc là cái cô kia muốn kiếm chuyện hãm hại cháu.
Nhưng bị chuyện gì khác ngáng chân nên không thể không im lặng chờ đợi, chuyện kem bôi là từ hồi tháng 10 rồi đúng không?”
Tống Thời Hạ đánh tay lái, cười khẽ nói:
“Chắc thế ạ, cháu cảm thấy chỉ cần mình không chủ động làm hại ai, sớm muộn gì đám người tâm thuật bất chính cũng sẽ gặp báo ứng thôi.”
Trần Kiều cũng tán thành:
“Đúng vậy, chỉ cần chúng ta không có ý đồ làm hại người khác, đám người xấu xa kia đi đêm lắm cũng sẽ có ngày gặp ma thôi.”
Tống Thời Hạ lại hỏi thăm Trần Kiều: “Gần đây cô buôn bán thế nào rồi?”
“Cũng được, lúc trước tôi có kể là mình gặp một đối thủ cạnh tranh đúng không, người đó bày quầy ở đối diện tôi, giá cả còn thấp hơn tôi.
May mà khách hàng phát hiện đồ tôi bán có chất lượng tốt hơn người đó, nên người đó chỉ bán một tuần là dẹp quầy rồi.”
Lúc này quần áo nhập từ nước ngoài về, ngoại trừ hàng xưởng đàng hoàng ra còn có đủ thứ quần áo cũ nhập về bán lại, gọi là đồ si đa.
DTV
Tuy không phải đồ si đa nào cũng là đồ bỏ đi, nhưng dù sao chất lượng cũng không được mới và tốt bằng quần áo do các xưởng lớn may rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-634.html.]
Hơn nữa đồ si đa lai lịch không rõ ràng, nếu bị điều tra thì sẽ bị bắt về đồn như chơi.
Tống Thời Hạ trấn an cô ta:
“Dù sao cô cũng gầy dựng được uy tín trước, khách hàng cũng biết có thể mua được quần áo đẹp giá rẻ ở chỗ cô ấy.
Hàng mình bán toàn là đồ xưởng chính quy, ai mà biết mớ quần áo giá rẻ do đối thủ cạnh tranh của cô bán có phải là đồ si đa hay không.”
Kiếp trước Trần Kiều chưa từng buôn bán bao giờ.
Cô ta làm công nhân may, đạp máy may trong nhà máy hơn nửa đời người, cô ta là bà nội trợ nên cũng rất rành chất lượng quần áo.
“Đúng vậy, tôi không cần cầm lên xem, đứng từ xa nhìn qua cũng biết quần áo cô ta bán không giống mẫu mã trong nhà máy sản xuất, nhìn nó kỳ lạ lắm.”
Tống Thời Hạ nhớ, trong nguyên tác ban đầu Trần Kiều cũng bán quần áo.
Ban đầu cô ấy nóng lòng muốn được thành công, kết quả bị người ta hãm hại một vố, nhập trúng một lô hàng si đa.
Còn chưa bán được cái nào đã bị tịch thu, không chỉ mất hết vốn liếng mà còn bị nhốt nửa tháng.
Bản thân nguyên tác khá thực tế, mỗi bước phấn đấu của Trần Kiều đều là đắng trước ngọt sau.
Đời này Trần Kiều đi học trước rồi mới đi làm ăn buôn bán.
Mặc dù tình cảm vợ chồng không còn như trước đây, nhưng cũng không nghĩ tới chuyện kiếm tiền thật nhanh, mà là từ từ tích lũy.
Hiệu ứng hồ điệp do cô mang đến xem như đã gián tiếp giúp Trần Kiều đỡ đi đường vòng.
“Đúng vậy, tôi cũng có quen với vài doanh nhân có kiến thức rộng rãi, bọn họ nói có một vài người bụng dạ khó lường chuyên gia mua quần áo cũ ở nước ngoài về bán, nói không chừng đối thủ cạnh tranh của cô cũng mua loại đó đó.”