Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 625

Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:52:45
Lượt xem: 15

Nếu biết trước anh tài giỏi như vậy thì cô sẽ tiếp tục lười biếng.

Dù sao với địa vị hiện giờ của anh, đi bất kỳ công ty khoa học kỹ thuật nào cũng đều nhận tiền lương rất cao.

Chưa nói đến việc Quý Duy Thanh làm hợp đồng, ngoài tiền lương ra còn có tiền thưởng, mỗi lần đi công tác về đều có tiền lương riêng, những khoản thu nhập linh tinh này cộng lại đều cao.

Cho dù sau này giá cả tăng cao, lý lịch với trình độ kỹ sư và giáo sư của anh đều được nhận mức lương không thấp, nuôi mấy người trong nhà cũng không thành đề gì.

Quý Duy Thanh bỏ hành lý xuống, đi nhanh đến trước mặt vợ và ôm cô.

“Anh xin lỗi, anh tưởng em biết rồi.”

Anh không ngờ cô lại chậm chạp như vậy, kết hôn một năm rồi cũng không biết chức vị cụ thể của anh là gì.

Tống Thời Hạ cầm lấy quần áo anh.

“Đều tại anh, hiện giờ công ty và tài chính đã đăng ký rồi, cũng không thể hối hận được.”

Quý Duy Thanh dịu dàng dỗ dành cô: “Đều do anh không tốt, anh nên làm gì mới khiến em vui vẻ đây?”

Tống Thời Hạ thở dài than thở:

DTV

“Em chưa nghĩ ra, em cũng không thật sự tức giận. Chỉ là cảm thấy vốn dĩ em có thể sống một cuộc sống nhàn rỗi, nhưng vì sợi chúng ta không có tiền tiêu nên mới phải phấn đấu.”

Quý Duy Thanh nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô.

“Mỗi một cuộc sống đều có ý nghĩa riêng của nó, em đã chọn con đường này đã nói lên rằng trong tiềm thức của em thích kinh doanh và phấn đấu, anh không nghĩ tính cách của em là tham lam và thích lười biếng đâu.”

Tống Thời Hạ nghe xong thì tim đập nhanh hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-625.html.]

“Anh nói đúng, trong tiềm thức của em đúng là cố chấp với tiền, một khi nghĩ đến cảnh không có tiền là em rất bất an.

Chỉ có nhìn thấy tiền trên sổ tiết kiệm ngày càng nhiều lên em mới yên tâm, ý nghĩ này của em có phải không tốt không?”

“Từ lúc anh quen biết em đến nay đều là em tự dựa vào năng lực của bản thân mà kiếm tiền.

Quân tử yêu người tài, anh không nghĩ kiếm tiền một cách khôn ngoan là việc xấu hổ gì.”

Tống Thời Hạ hít mũi:

“Có lẽ do trước đây quá khổ sở nên em mới ảo tưởng rằng sau khi lớn lên phải thật giàu có, như vậy có thể mua những thứ mình thích mà không phải chớp mắt.”

Quý Duy Thanh dịu dàng an ủi cô:

“Kiếm tiền cũng là một nghề em thích, em có thể tiếp tục kiên trì, anh và ba mẹ đều là chỗ dựa cho em.”

Ánh mắt của Tống Thời Hạ kiên định nhìn anh:

“Vâng ạ, em chắc chắn sẽ làm cho công ty của em với chị Diêu Tuyết trở nên lớn mạnh, trở thành công ty trong top 500 trên thế giới.

Việc anh lừa em, tạm thời em bỏ qua nhưng anh nợ em một lời hứa, nếu không em sẽ rất khó chịu.”

“Nợ em 10 lời hứa cũng được, chuyện anh hứa với em có bao giờ không làm được chưa?”

Tống Thời Hạ lắc đầu:

“Nói một là một, anh là viện sĩ tương lai, em nào dám để anh nợ em 10 lời hứa chứ.”

Quý Duy Thanh nói:

“Còn lâu mới là viện sĩ, ít nhất phải hoàn thành 100 bài luận văn đã, thật ra anh cũng không vĩ đại như em nói đâu, đồng chí Tiểu Hạ có thấy chê anh không?”

Loading...