Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 616
Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:52:27
Lượt xem: 16
Tống Thời Hạ trấn an mẹ chồng: “Con không sợ nhà đó, con chỉ vừa nhận thức lại một số việc thôi.”
Hàn Dung gật đầu:
“Ừ, không việc gì phải sợ, nhà họ Bạch có càn quấy đến đâu cũng không dám làm khó con đâu.
Mấy cô bạn cùng phòng con có vẻ rất tốt tính đó, chừng nào có rảnh mời mấy đứa tới nhà mình ăn bữa cơm đi?”
Mẹ chồng tha thiết nhìn cô như thế, khiến Tống Thời Hạ không từ chối được.
Vừa đúng lúc, giáo sư Quý đang vắng nhà, mời bạn bè tới làm khách một chuyến cũng tiện.
“Vậy để con hỏi mấy bạn đó xem có đồng ý không, bọn họ đều còn nhỏ, tính cách hơi hướng nội.”
Có mấy cô gái trong ký túc xá góp vốn mua đào vàng đóng hộp từ hợp tác xã mua bán, mang theo tâm trạng lo lắng đi vào khu gia quyến.
Trịnh Linh Linh nói nhỏ:
“Các cô thấy không, ở cổng còn có lính đứng gác, chắc chắn nơi này rất an toàn.”
Đinh Giai Giai nghiêng đầu hơi do dự:
“Khu gia quyến không giống với tưởng tượng của tôi lắm, chẳng lẽ trong nhà Hạ Hạ có mấy giáo viên sao?”
Hách Quế Hoa không nghĩ như vậy:
“Như vậy không tốt à? Trong nhà Tiểu Hạ có quan hệ rộng thì không sợ bị Cát Tình uy h.i.ế.p nữa.”
Quách Thiên Lan thở dài:
“Đều tại chúng ta bình thường nói chuyện không chú ý, bị người ta nắm được điểm yếu.
Rõ ràng Tiểu Hạ chỉ cho chúng ta kem chống nắng thôi, nếu không để người phòng bên cạnh biết thì tốt rồi.”
Sài Thiện Tĩnh an ủi:
“Ai mà ngờ người phòng bên cạnh lại lắm mồm như vậy, chuyện chẳng liên quan gì đến họ mà cũng oang oang khắp nơi.”
Hách Quế Hoa lắc đầu nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-616.html.]
“Đừng nói mấy chuyện không vui nữa, Tiểu Hạ mời chúng ta đến nhà cô ấy ăn cơm, chúng ta không thể mang cái mặt chù ụ đến được.”
Dù sao Tiểu Hạ cũng nói không sao rồi.
Trịnh Linh Linh xoa mặt:
“Đúng vậy, chúng ta cứ tự trách như vậy sẽ làm Hạ Hạ càng khó chịu hơn, rõ ràng đó cũng là lòng tốt của cô ấy.”
Mọi người đi một đoạn đường, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi thơm.
Quách Thiên Lan hít mũi ngửi: “Các cô có ngửi thấy mùi gì không?”
DTV
Đinh Giai Giai hít sâu một hơi: “Hình như là mùi táo đỏ, thơm quá.”
Trịnh Linh Linh nuốt nước miếng nói: “Còn thơm hơn cả mùi bánh trong cửa hàng nữa.”
Mọi người đều gật đầu tán thành.
Lúc này có hai cậu bé đang lái ô tô đến, làm cho mấy cô gái mở mang kiến thức.
Hách Quế Hoa không nhịn được mà nói: “Trẻ con cũng được lái ô tô sao? Đây là đồ chơi nhập khẩu từ nước ngoài à?”
Đinh Giai Giai nhận ra hai anh em đó:
“Đây là hàng xóm nhà Hạ Hạ, con của giáo sư Quý, Hạ Hạ quen với hai cậu bé này.
Việc con của giáo sư Quý chơi đồ chơi của nước ngoài cũng là chuyện bình thường thôi, hồi là sinh viên giáo sư Quý đã du học ở nước ngoài rồi.”
Trịnh Linh Linh ôm mặt mình:
“Tôi cũng không dám tưởng tượng được làm con của giáo sư Quý hạnh phúc cỡ nào nữa.”
Sài Thiện Tĩnh chủ động cúi người xuống hỏi: “Nhóc con có biết nhà họ Tống ở đâu không?
”
Quý Dương và Quý Nguyên nhìn nhau, mẹ bảo hai cậu bé ra đón khách, chắc là mấy chị gái này nhỉ?
Quý Nguyên nói với giọng trẻ con: “Các cô muốn tìm dì... Tống ạ?”
Anh trai đã nhắc nhở cậu bé, suýt chút nữa thì cậu bé đã gọi là mẹ rồi.