Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 607

Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:52:10
Lượt xem: 13

Ông giáo già vừa lòng gật đầu.

“Tốt lắm. Tôi còn tưởng em làm liều phối đại dược liệu, không ngờ em lại suy xét chu toàn như thế.

Lần này có nhiều bạn học thuộc các chuyên ngành khác phản ánh lại với chúng tôi.

Chúng tôi cảm thấy một sinh viên ưu tú như em không nên tự hủy tiền đồ vì những điều nhỏ nhặt nên mới nhắc nhở em.”

Tống Thời Hạ gật đầu hiểu được, mình bị người ta tố giác sau lưng.

Tống Thời Hạ ra khỏi phòng học, vừa đi vừa ngẫm nghĩ không biết ai rảnh rỗi như thế, lại có thời gian tố cáo cô.

Ngoài những bạn cùng phòng, ngày thường cô không tiếp xúc nhiều với ai, tất cả chỉ là xã giao đôi ba câu, sao lại bị người ta ghim rồi?

Cát Tình đợi hồi lâu, cuối cùng cũng thấy Tống Thời Hạ đi ra từ khu giảng đường.

Cô ta khoanh tay đắc ý nói:

“Ra muộn thế, bị thầy giáo phê bình rồi đúng không? Tôi đã bảo mấy đứa phòng bên cạnh phòng cô đi tố giác đấy.

Cô nên biết điều mà cảm ơn tôi mới phải, nếu mà thứ kem bôi chưa qua kiểm định chất lượng này được đưa vào thị trường thì đó chính là hành vi sản xuất thuốc giả nhé.”

Tống Thời Hạ buồn bực.

Cô với người này chẳng hề liên quan gì, vì sao lại bám lấy cô không tha như thế?

Không nhịn được nữa, cô mới hỏi:

DTV

“Này chị gái, chị là ai thế?”

Cát Tình tái cả mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-607.html.]

“Cô dám gọi tôi là chị? Cô đã hai mấy rồi mà dám gọi người ta là chị?”

Tống Thời Hạ nhún vai: “Xin lỗi nhé, tại trông cô có vẻ khá già dặn.”

Ngoại hình vốn là điểm khiến Cát Tình tự ti nhất, bị Tống Thời Hạ chọc đúng chỗ đau, cô ta tức giận chửi ầm lên.

“Tôi tên Cát Tình, cả cái trường đại học Yến Kinh này có ai không biết ba tôi là hiệu trưởng Cát.”

Tống Thời Hạ chỉ biết mỗi hiệu trưởng Hồ, chưa từng nghe ai nhắc tới đại học Yến Kinh còn có một hiệu trưởng Cát nào đó.

“Ồ, rồi sao nữa? Cô mau đi tố cáo tôi phối thuốc phi pháp với ba cô đi, sao lại chỉ dám tìm đám tốt đen mách tội tôi với thầy cô thế?”

Cát Tình hung tợn nói:

“Trước mắt cái kem bôi đó chỉ mới được sử dụng trong phạm vi nhỏ, đợi khi nào trường này có nhiều người dùng rồi thì cô cứ chờ mà ăn cơm tù đi.”

Một sinh viên Dược học mà cũng dám to gan lớn mật điều phối thuốc.

Nếu không phải vì nghe người ta nói bôi kem đó thực sư có thể khiến da mặt trở nên nõn nà, cô ta đâu thèm để ý đến thứ kem bôi không nhãn hiệu, không tên tuổi, đến cái hộp cũng không ra hồn như thế.

Bạch Thu Thụy tan học liền chạy tới đây, Cát Tình vội kéo tay bạn trai, dậm chân làm nũng.

“Cô ta dám đe dọa em, không sợ bị đuổi học.”

Bạch Thu Thụy có thể sử dụng sở trường đặc biệt để nhập học ở đại học Yến Kinh này đều nhờ vào mối quan hệ với nhà họ Cát.

Ngay cả việc cậu ta được điều đến khoa Lịch sử, ít nhiều cũng nhờ cha của Cát Tình là chú Cát hỗ trợ.

Cát Tình từ nhỏ đã thích cậu ta, được sự ủng hộ ngầm của cha mẹ hai bên, cậu ta đành phải tạm thời làm bạn trai Cát Tình.

“Cát Tình, chúng ta bình tĩnh nói chuyện đã, đừng to tiếng với bạn học.”

Loading...