Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 560
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:24:14
Lượt xem: 14
“Về sau chị đừng đề cập đến người đó với em nữa, em không nhận người đó là mẹ.
Loại người có thể nhẫn tâm vứt bỏ con ruột của mình thì cũng có thể vứt bỏ lần thứ hai thôi, chẳng tốt đẹp gì.”
Hoắc Lễ còn nhỏ, nhưng cậu bé rất thông minh.
Từ khoảnh khắc mẹ ruột không hề do dự bước lên xe về thành phố, cậu và chị khóc hết nước mắt đuổi theo vẫn không chờ được một cái nhìn từ mẹ, cậu đã không còn mẹ ruột.
Hoắc Tuyền mạnh mẽ giảo biện:
“Làm gì nghiêm trọng như em nói đâu, chị cảm thấy chắc chắn mẹ đã hối hận rồi. Thôi bỏ đi, còn chưa làm xong bài tập hè nữa.”
Hôm trước mới nhắc đến mẹ ruột, hôm sau Hoắc Tuyền đã gặp lại người mẹ ăn mặc sành điệu của mình.
Mẹ cô bé xách theo một hộp bút màu nước, Hoắc Tuyền vừa thấy, mắt đã sáng rực lên.
Đây là loại bút màu nước nhập ngoại, có 12 màu, đẹp hơn bút chì màu nhiều.
Trong lớp cô bé có một bạn cũng có hộp bút màu nước thế này, nghe nói ba bạn đó ra nước ngoài công tác, mang về cho con gái.
Bạn đó ở trong lớp đặc biệt được các bạn học yêu thích và nịnh bợ.
“Mẹ!”
Lý Mộng Tuyền không ngờ con gái còn chịu nhận mình, cô ta bất giác lau nước mắt.
“Con gái, con có nhớ mẹ không?”
Hoắc Tuyền thấy mẹ ruột liền quên bẵng nỗi khổ từng bị vứt bỏ trước đây, chạy như bay tới, nhào vào lòng mẹ.
“Nhớ! Mẹ, con nhớ mẹ lắm, bao giờ mẹ mới về? Con không thích mẹ hiện giờ đâu.”
Lý Mộng Tuyền nghĩ tới còn có chuyện cần làm, vội lau nước mắt, gượng gạo cười cười:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-560.html.]
“Sao thế? Mẹ mới không tốt với các con à?”
DTV
“Không phải, nhưng con thích mẹ hơn, mẹ thật là đẹp, mẹ kia vừa già vừa quê, cả ngày chỉ biết gắt gỏng với bọn con, lại còn cãi nhau với ba nữa, chúng con không thích mẹ đó.”
Lý Mộng Tuyền đắc ý trong lòng.
Trần Kiều làm bảo mẫu miễn phí thì cũng có được gì, con mình vẫn cứ thương nhớ mình, coi mình mới là mẹ chúng.
Trần Kiều ở nhà đó chỉ thay mình nuôi dạy con thôi, chẳng có địa vị gì hết.
“Lần này mẹ có việc muốn nhờ con, đợi khi nào con lớn hơn một chút mẹ sẽ mang con đi, được không?”
Lý Mộng Tuyền đã tính toán cả rồi, lần này nếu có thể ly hôn thì sẽ ra ngoài tự gây dựng sự nghiệp.
Nghe nói những cô gái đẹp ra ngoài có thể làm minh tinh, tuổi mình đã hơi lớn, không thích hợp, nhưng Hoắc Tuyền giống mình quá nửa, có thể thử xem.
Hoắc Tuyền rối rít gật đầu: “Được ạ, mẹ cần con giúp chuyện gì?”
Thế là hai mẹ con thân mật nắm tay nhau đi tới nhà Tống Thời Hạ.
“Đây là nhà dì Tống, con với em từng tới đây tìm mẹ kia.”
Lý Mộng Tuyền đứng trước cửa nhà Tống Thời Hạ.
Phùng Liên ở nhà bên nghe thấy có tiếng người bên ngoài bèn tò mò ló đầu ra nhìn, Hoắc Tuyền dẫn ai tới thế nhỉ?
Cổng chính nhà Tống Thời Hạ không đóng, cô đang ngồi trong phòng khách sửa soạn lại đồ để mai đi khai giảng.
“Chào đồng chí Tống.”
Tống Thời Hạ kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy người vừa đến thì càng ngạc nhiên hơn.
“Hai người tìm ai?”
Lý Mộng Tuyền rưng rưng nước mắt, bước tới muốn tóm tay Tống Thời Hạ.