Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:58:48
Lượt xem: 29

Trước khi ra ngoài, Tống Thời Hạ đã gội đầu sạch sẽ, xõa tóc ra.

Cô mặc áo khoác lông cừu màu trắng sữa, mái tóc đen dài xõa sau lưng, chỉ có vài lọn rũ xuống bên mặt, cô còn cố ý bôi son cho có vẻ tươi tắn nữa.

Chỉ xõa tóc với bôi son thôi mà đã trái hẳn với hình tượng ở trường.

Đám người Trịnh Thắng Lợi đến cổng trường học thì thấy em gái Lý Mộng của Lý Kiến An.

Lý Mộng quen rất nhiều bạn nữ xinh đẹp ở trường, chuyên môn giới thiệu người yêu cho anh trai và bạn bè của anh trai.

Sở dĩ Trịnh Thắng Lợi để ý xe máy mà ba Bạch Thu Thụy hứa sẽ cho như thế là vì muốn lấy le với bạn gái.

Lý Kiến An thấy Tống Thời Hạ thì không khỏi ngây người: “Tôi có thể theo đuổi bạn học sinh chuyển trường kia không?”

Bạch Thu Thủy đập lưng cậu ta một cái.

“Tôi chấm trước rồi, cậu lượn qua một bên đi.”

Đám Trịnh Thắng Lợi đều không dám tin.

“Anh Bạch, cô gái kia thì có gì tốt chứ?”

Học sinh mới này cứ như hũ nút ấy, bình thường hỏi ba câu cũng không thèm đáp tiếng nào, nếu làm chị dâu của cả bọn thì mất giá quá.

Bạch Thu Thụy thì chỉ nhìn chằm chằm vào Tống Thời Hạ, không để ý tới phản ứng của đám bạn.

Quý Duy Thanh mua kẹo hồ lô về.

Tống Thời Hạ cầm kẹo hồ lô, yêu thích không nỡ buông tay.

Cô mỉm cười, ngẩng đầu lên nhìn anh: “Kẹo hồ lô to quá, thêm lớp đường áo này nữa, nhất định sẽ ngọt lắm cho mà xem.”

Quý Duy Thanh kiên nhẫn nhìn một phút mới chọn ra được xâu kẹo lớn nhất.

Tống Thời Hạ cắn một nửa, đường nát ngọt ngào và quả sơn tra chua nhẹ hòa quyện vào nhau, vị chua chua ngọt ngọt tan ra trong miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-293.html.]

Vị chua của quả sơn tra đã bị lớp đường áo trung hòa.

Điều khiến Tống Thời Hạ bất ngờ chính là xâu kẹo hồ lô này đã được lấy hết hạt ra, không cần vừa ăn vừa nhả hạt.

Tống Thời Hạ giơ xâu hồ lô lên đưa cho anh: “Anh cũng ăn thử đi, ngon lắm!”

Quý Duy Thanh do dự cắn một quả, sau đó vội trả xâu kẹo hồ lô lại cho cô.

“Em ăn đi.”

Tống Thời Hạ cười thầm, vui vẻ ăn hết xâu kẹo hồ lô.

“Đi thôi, đi mua vali nào.”

Bạch Thu Thụy đứng bên kia đường nhìn theo từng hành động của Tống Thời Hạ và người đàn ông kia.

Hóa ra cô học sinh chuyển trường bị bọn họ cười nhạo là hũ nút cười lên lại xinh đẹp như thế.

Văn Xương Hoa vỗ vai cậu ta: “Thôi bỏ đi anh Bạch, người ta là hoa đã có chủ rồi.”

Bạch Thu Thụy thu hồi tầm mắt, vẫn cảm thấy không cam lòng.

Lý Kiến An cũng vội nói: “Ôi gái xinh ở đâu không có, em gái em ra rồi kìa.”

DTV

Lý Mộng dẫn theo mấy cô bạn xinh đẹp đi ra, họ đều là bạn cùng lớp với cô ấy, tất cả đều trang điểm kỹ lưỡng.

“Anh à, bạn em tới rồi đây.”

Lý Mộng nhìn thấy người mình thầm thương trộm nhớ, không khỏi xấu hổ nhìn lén Bạch Thu Thụy một cái.

Trịnh Thắng Lợi nhảy tưng tưng chào hỏi, mấy cô gái kia đều ưng người đẹp trai nhất hội là Bạch Thu Thụy.

Bạch Thu Thụy lại cảm thấy mất hết hứng thú: “Tôi còn có việc khác, đi trước đây.”

Trong đầu cậu ta lúc này chỉ có mái tóc xõa dài, nụ cười và ánh mắt ở cổng trường ban nãy mà thôi.

Loading...