Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-03-07 21:36:46
Lượt xem: 41

Dương Phi Phi rất bực, nhưng không dám cãi bà.

Cô bé lẩm bẩm: “Ba mẹ con thích thế không được hả?”

Bà cụ không nghe rõ, trưởng khoa ngó cháu gái một cái rồi tiếp tục gặm chân gà.

Ăn cơm xong, Dương Phi Phi đến phòng mẹ ngủ trưa, còn lôi Tống Thời Hạ vào cùng.

Cô bé lập tức nhìn chằm chằm Tống Thời Hạ.

“Trên mặt chị có thứ gì hả?”

“Không có, em chỉ nhìn xem sao chị lại đẹp vậy, chị có bôi phấn không vậy ạ?”

Tống Thời Hạ cảm thấy cô bé này trưởng thành sớm ghê.

Cô cười to đáp: “Đúng vậy, chị có trang điểm đó, em nhận ra hả?”

Dương Phi Phi xì một tiếng.

“Chị lừa con nít à, em mười lăm tuổi rồi còn không nhận ra chị có trang điểm hay không à?”

“Em không phải con nít à? Năm nay bao nhiêu tuổi? Thành tích thế nào?”

“Chị hỏi vớ vẩn thế, em đã nói mười lăm tuổi rồi. Em học năm hai trung học, trường THPT Số Hai trong thành phố á, chị nghe qua bao giờ chưa?”

Tống Thời Hạ lắc đầu, nói với vẻ tiếc nuối: “Chưa nghe bao giờ, nhà chị dưới quê mà.”

Lâu rồi cô không gặp cô bé tuổi này, trông có vẻ là fan của Quý Duy Thanh, phải chọc cô bé chơi mới được.

Dương Phi Phi cảm thấy khó mà tin nổi.

“Cái gì? Chị là dân quê à! Vậy sao chị có thể kết hôn với anh Duy Thanh?”

Tống Thời Hạ lộ ra vẻ vẻ mặt ngây thơ vô số tội:

“Nhà của chị ở dưới nông thôn, bố mẹ đều là nông dân, học xong trung học thì chị nghỉ luôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-126.html.]

Chị biết thân phận của mình không xứng với anh ấy, nhưng chỉ cần tụi chị thật sự yêu nhau thì có thể vượt qua tất cả mọi khó khăn.”

“Chị còn không thi đậu cao đẳng á! Trời đất ơi, lẽ nào anh Duy Thanh đã bị dụ dỗ bởi vẻ ngoài của chị ư? Không ngờ anh ấy lại là người như thế.”

Cô bé cảm thấy buồn nôn thật sự.

Gì mà thật sự yêu nhau chứ, đây là điều mà con nít như cô bé có thể nghe sao?

Tống Thời Hạ sờ gương mặt mình.

DTV

“Bình thường thôi mà, lẽ nào em không thích con trai đẹp trai à?”

Dương Phi Phi đỏ mặt giải thích: “Em không nông cạn như chị đâu, em mà thích thì phải thích người đứng nhất lớp!”

Ái chà, cô nhóc có thích ai rồi nè.

“Người đứng nhất lớp em là ai thế?”

Dương Phi Phi ngẩng đầu ưỡn ngực, tự hào đáp:

“Nói với chị thì chị cũng không biết đâu, người đứng nhất lớp em giỏi lắm, sau này chắc chắn sẽ thi đậu đại học Yên Kinh.”

“Đúng là rất giỏi, chưa biết chừng sau này còn có thể trở thành học sinh của chồng chị ấy chứ.”

Dương Phi Phi bịt tai nói: “Đừng nói nữa, chị đúng là không biết xấu hổ gì hết trơn.”

Tống Thời Hạ trêu chọc cô bé:

“Cái này đã là gì đâu, nếu em lớn lên ở nông thôn thì còn có thể nghe thấy những lời còn thẳng thắn hơn cả như vậy nữa đất.”

Dương Phi Phi nghĩ muốn nổ đầu cũng không hiểu sao anh Duy Thanh lại cưới một cô nhà quê thế này.

Cô bé không phục hỏi: “Hay là chị đã cứu mạng anh em?”

Tống Thời Hạ đáp: “Không có, tụi chị chỉ quen biết bình thường thôi, chưa được một tuần đã đăng ký kết hôn rồi.”

Trong lòng Dương Phi Phi rất khó chịu.

Anh Duy Thanh quả thật đã khiến cô bé cực kỳ thất vọng, sao anh ấy có thể là người bị sắc đẹp che mắt cơ chứ!

Loading...