Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm - Chương 102
Cập nhật lúc: 2025-03-07 21:35:57
Lượt xem: 51
Tống Thu Sinh bán tín bán nghi, cảm thấy em gái chỉ đang lừa mình thôi.
“Anh đúng là anh ruột của em, ngay cả em gái ruột anh cũng không tin, vậy thì anh đi mà tin mấy người ngoài đường.”
“Không phải anh không tin, là anh cảm thấy lời em nói lúc trước quá chân thật, khiến anh không khỏi tin chuyện em chỉ muốn ngồi ăn chờ chết.”
Tống Thời Hạ chỉ dùng giọng điệu bông đùa kể lại cuộc sống vốn có của nguyên thân ở kiếp trước, vẫn luôn ở nhà làm nội trợ.
“Không tin thì thôi, đến lúc đó anh cứ chờ xem em phất lên đi.”
Tống Thu Sinh mỉm cười: “Nếu em có thể phất lên, anh sẽ thành triệu phú.”
Tống Thời Hạ không quên tận triệt để: “Nếu anh thành triệu phú thì nhớ tặng em một chiếc xe hơi nhé.”
Tống Thu Sinh cũng đùa theo: “Được thôi, nếu thật sự có ngày đó, anh tặng em 10 chiếc xe luôn cũng được.”
Hai anh em dìm hàng nhau một hồi, không ai thắng ai.
Mẹ chồng của Tống Thời Hạ chỉ nấu một món, một con gà cũng đủ cho cả nhà ăn rồi.
Trong nhà có thêm khách, phải nấu thêm hai món mới được.
Con gà này rất lớn, Tống Thời Hạ chia gà làm hai phần, chuẩn bị làm cả món gà xốt cay.
Cô thấy trong bếp có khoai tây, làm thêm một nồi khoai tây miếng xào.
Gà xốt cay có thể xem như món gỏi, làm khá dễ, chỉ cần luộc gà lên, xé nhỏ rồi cho thêm dầu ớt với gia vị, rắc thêm ít hành thái là xong.
Khoai tây xào thì phải chiên vàng khoai tây, sau đó cho gia vị đã chuẩn bị sẵn vào nồi xào lên cho thơm.
Lúc Tống Thời Hạ thắng dầu có chừa tóp mỡ lại, cho luôn vào nồi đảo đều vài cái là xong.
Hàn Dung đang nói chuyện phiếm với Trương Uyển Thanh, hai người đột nhiên đều dừng lại.
Một mùi thơm kỳ lạ bay ra từ trong bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-chinh-trung-sinh-cuc-pham/chuong-102.html.]
“Bà biết tôi hâm mộ nhất là gì không? Đó chính là con trai bà lấy được một cô vợ giỏi nấu nướng, tôi tới ăn ké con bé được hai bữa, ăn xong cứ nhớ mãi không quên.”
Lão Hồ cũng hít sâu một hơi.
“Thơm thật, làm hàng xóm nhà con trai ông đúng là tự ngược đãi bản thân, may mà buổi tối chúng tôi mới về nhà.”
Hàn Dung nghe bạn bè khen con dâu như thế, trong lòng lại có cảm giác tự hào.
“Ôi, làm gì tốt như ông bà nói, để tôi vào bếp xem thử.”
Hàn Dung đi vào bếp, đúng lúc Tống Thời Hạ vừa tắt bếp xong.
“Mẹ, có thể ăn cơm được rồi.”
Hàn Dung há hốc mồm: “Mới đó mà con đã nấu xong cơm rồi ư?”
DTV
“Ở dưới quê con hay nấu cơm cho cả nhà nên quen rồi ạ.”
Hàn Dung xót xa vô cùng:
“Trường học có căn tin mà con, nếu không kịp nấu thì cứ dắt bọn nhỏ tới đó ăn, tay chân con mảnh khảnh thế này, mẹ sợ con không cầm nổi muôi cơm.”
Thế này nói hơi quá.
Nhưng bà nói thế, hình như cũng không biết chuyện Quý Duy Thanh muốn tìm một cô vợ nội trợ rồi.
“Cảm ơn mẹ đã thương con ạ, mình bưng thức ăn lên trước đi mẹ, đừng để khách chờ lâu.”
Hàn Dung hỏi dò: “Con làm những món gì thế?”
Tống Thời Hạ nhích ra cho bà nhìn:
“Không phải mẹ muốn hầm canh gà với làm gà xào à, con làm thành gà gầm khoai tây, gà xốt cay với khoai tây xào.”
Hàn Dung nhìn thoáng qua lượng thức ăn, ba món này đủ cho mọi người ăn rồi.