"Bây giờ đây?" Mọi trao đổi ánh mắt. Lợn rừng lớn dễ hạ, ai nấy đều về phía Nghiêm đại thúc, dày dặn kinh nghiệm nhất đội.
Nghiêm đại thúc nhanh chóng bàn bạc với nhóm, quyết định dùng dây mây để thòng cổ lợn rừng, những khác sẽ cùng lúc xông lên tiêu diệt nó. Họ chuẩn sẵn sàng, chờ cơ hội đến.
Mèo Dịch Truyện
Kiều Nhị cùng Hồ lão nhị cầm dây mây, ẩn gần con đường lợn rừng thường qua. Khi con lợn lớn đến, cả hai liền lao , nhanh chóng quấn dây mây quanh cổ nó.
Song, lợn rừng lớn quá mạnh, nó giật giãy dụa khiến cả hai chao đảo, suýt ngã quỵ. Những còn lập tức xông lên, dùng vũ khí sắc bén đ.â.m lợn. Lợn rừng bắt đầu kêu réo dữ dội, Hồ lão nhị kịp giữ chặt dây mây, ngã nhào xuống đất. lúc đó, con lợn điên cuồng lao về phía .
Hồ lão nhị hoảng hốt, mắt trợn trừng, nghĩ rằng sẽ khó thoát khỏi cái chết. ngay khoảnh khắc sinh tử đó, Kiều Nhị xuất hiện mặt , vung khảm đao c.h.é.m thẳng lợn rừng. Máu tươi lập tức b.ắ.n từ vết c.h.é.m sâu hoắm.
Kiều Tam liền lao lên, nhảy phóc lên con lợn rừng, dùng đao c.h.é.m mạnh đầu nó, những còn cũng nhanh chóng xông tới bổ thêm nhiều nhát nữa. Con lợn rừng thương nặng, nhảy dựng lên chạy tán loạn, quăng Kiều Tam văng sang một bên. Kiều Nhị vội vàng chạy tới đỡ Kiều Tam dậy, còn những khác thì cầm vũ khí tiếp tục đuổi theo lợn rừng.
Con lợn rừng thương, huyết châu loang lổ khắp nơi, cả đội chẳng mấy chốc đuổi tới, một hồi quần thảo kịch liệt, bọn họ hạ gục nó ngay tại chỗ.
Mấy con lợn con run rẩy, dám nhúc nhích khi chứng kiến lợn giết. Mọi liền bắt hết lợn con, trói chặt khiêng về thôn.
"Chúng nhanh chóng trở về thôi, huyết khí nồng nặc thế ắt sẽ chiêu dụ thêm dã thú khác tới," một tráng đinh lên tiếng.
Cuộc chiến cũng khiến vài thương tích nhẹ, Kiều Tam thì trật khớp tay, còn Hồ lão nhị thì thương nơi chân. Những tráng đinh khỏe mạnh hơn thì khênh lợn rừng, còn những khác dìu đỡ kẻ thương, tất cả đều vội vã xuống núi.
Đoàn săn khác về từ , mang theo một con hươu. Họ còn đùa trêu ghẹo đội của Kiều Nhị: "Sao giờ mới vác mặt về? Hay là săn con mồi quá nhỏ, dám thôn?"
Nào ngờ, đội của Kiều Nhị mang về một đầu lợn rừng to lớn. Toàn thôn đều kinh ngạc, ngay cả những trong nhà cũng vội vã đổ xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-526.html.]
"Mau mau! Mau mau! Kiều gia, họ săn lợn rừng! Chúng mau xem!" Có hớt hải chạy đến bẩm báo cho Kiều Trần thị. Nghe tin, cả nhà cũng loáng thoáng dọn dẹp cùng ngó.
Tiền thị bế ấu tử cũng vội vã theo , chỉ còn Kiều Đại Sơn ở trông coi nhà cửa, dù ông cũng xem nhưng gia trung trông coi, cửa khóa chốt.
Khi tới nơi, tại gốc đa cổ thụ giữa thôn, một con lợn rừng lớn đang chết, bên cạnh là con hươu, và cả một giỏ đầy lợn con.
Tiền thị thấy mặt Kiều Nhị lem luốc vết máu, liền hốt hoảng kêu lên: "Kiều Nhị, mặt thương kìa!"
Kiều Nhị lau mặt, đáp: "Không , là huyết lợn thôi. Tam mới là gặp nạn, tay trật khớp."
Mạn Châu vội vàng chạy đến bên Kiều Tam, ân cần hỏi: "Tam ca, đau ?"
Kiều Tam dù đau nhưng vẫn cố gắng nặn nụ trấn an: "Không , chỉ là trật khớp tay mà thôi. Đêm nay chúng thịt lợn rừng để thưởng thức ."
Mạn Châu lo lắng: " tay thành thế thì bây giờ? Trong thôn đại phu..."
Chân Nguyệt bước tới: "Trật khớp ư? Chỉ cần dùng sức bẻ trở là ."
Kiều Tam , sắc mặt tái nhợt: "Bẻ ?" Cảm giác chẳng khác nào đoạt mạng !
Chân Nguyệt đề nghị: "Vậy hãy hỏi Ngưu thợ săn xem ."
Ngưu thợ săn bước tới, kiểm tra qua loa : "Ngươi tin tưởng , lát nữa sẽ cả thôi."