Tiền thị đáp: "Không , ý là hôm nay đại ca tràn đầy hăng hái, tinh thần phần phấn chấn hơn khi... Ài, thôi, cũng chẳng hiểu ."
Kiều Nhị ngẩn , lòng thầm nghĩ: ... Có gì mà hiểu? Đại ca vẫn thường nhật như mà?
Chân Nguyệt thức dậy, tới hiên nhà, Kiều Triều tức tốc bước gần, ân cần cất lời: "Ta gánh nước ấm cho nàng rửa mặt , nàng chờ một lát nhé."
Chân Nguyệt gật đầu trong phòng: "Được."
Tiền thị thấy liền tặc lưỡi cảm thán: "Chậc chậc chậc, mà lị, hôm nay đại ca ân cần khác thường."
Kiều Nhị gãi đầu bối rối, thể hiểu nổi. Đại ca vẫn thường gánh nước cho đại tẩu đó ư? Hắn tài nào lý giải Tiền thị tinh ý đến .
Hôm đó, gia đình bận rộn chế biến đường từ tinh mơ sáng cho đến tận chiều tà mới dứt. Mặc dù mùa thu, tiết trời vẫn còn khá oi ả. chỉ cần vượt qua đợt nắng nóng gay gắt cuối thu , thời tiết sẽ chuyển lạnh nhanh.
Sáng hôm , Chu Phục ghé thăm. Kiều Nhị dẫn y xem lũ thỏ: "Mỗi con nửa lượng bạc, còn con thì biếu ngươi."
Chu Phục con thỏ béo tròn múp míp, : "Ta lấy hết. À, Thiếu gia nhà dặn, mắt chỉ cần hạt giống củ cải và rau xanh mà thôi."
Kiều Nhị đáp: "Không gì đáng ngại, sẽ lập tức lấy hạt giống cho ngươi đây."
Hôm đó, gia đình thu về gần ba mươi lượng bạc từ việc bán hạt giống và thỏ. Ai nấy đều vui mừng khôn xiết, tinh thần phấn chấn.
Tiền thị : "Lũ thỏ lớn nhanh như thổi, còn bán giá cao thế , đại tẩu, chúng nên sắm thêm vài con thỏ về mà nuôi chứ?"
Chân Nguyệt đáp: "Hiện tại cần vội mua thêm. Hãy đợi đại ca núi xem săn thêm vài con thỏ rừng ."
Kiều Triều gật đầu: "Phải, ngày mai sẽ tiến núi."
Chân Nguyệt : "Ta cũng sẽ theo cùng. Sáng sớm mai, và Kiều Đại sẽ khởi hành. Nương , đêm nay cứ để A Sơ ngủ cùng nương nhé."
Kiều Trần thị đáp: "Được, các con cứ cẩn thận. Hôm nay tuy trời mưa nhưng để chắc chắn, ngày mai nhớ mang theo đủ vật dụng đề phòng, lỡ giữa đường gặp mưa thì khốn."
Chân Nguyệt gật đầu: "Vâng, nương chuẩn sẵn đồ đánh lửa cho con."
Kiều Đại Sơn dặn thêm: "Kiều Đại, nhớ mài d.a.o khi xuất phát nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-phu-cuc-pham/chuong-307.html.]
"Đã rõ."
Chân Nguyệt : "Chúng thể về muộn đôi chút, chớ cần lo lắng. Nếu đến chiều ngày thứ hai mà chúng vẫn trở về, bấy giờ hẵng lo cũng muộn."
Đêm khuya, khi Tiểu A Sơ ngủ say, Chân Nguyệt co ro trong chăn. Kiều Triều lên giường, nhẹ nhàng sát gần nàng. "Hôm nay vì nàng mà hái đồ ăn, chẻ củi, còn qua Háo Tử Sơn xem xét súc vật, chẳng luôn bận rộn đó ?"
Chân Nguyệt thở dài, "Có điều gì cứ thẳng ."
Kiều Triều ngập ngừng: "Ừm, hôm nay xứng đáng tưởng thưởng chăng?"
Chân Nguyệt hỏi: "Huynh khen thưởng gì?"
Kiều Triều đáp: "Nàng thể cho một nụ hôn chăng?" Nói xong liền đá nhẹ một cái.
"... Kiều Đại, toan gì thế?"
Kiều Triều , "Chúng là phu thê, nghĩ nên khiến tình nghĩa phu thê thêm phần mặn nồng."
Chân Nguyệt hỏi: "Làm để vun đắp?"
Kiều Triều đáp: "Mỗi ngày hôn một ?"
Mèo Dịch Truyện
Chân Nguyệt đá nữa, "Không hôn! Ngủ thôi."
"... Được ." Kiều Triều thất vọng đôi phần, song đành an phận xuống nghỉ ngơi, bởi mai còn thức dậy sớm mai.
Sáng hôm , khi dùng bữa xong, hai xuất phát tiến rừng.
Trong núi sâu, thứ giá trị nhất chính là các loại kỳ dược quý hiếm như nhân sâm, linh chi. Chân Nguyệt rừng cũng với mục tiêu tìm kiếm những loại đó.
Cả hai đeo gùi lưng, mang theo cuốc chim và d.a.o găm, kèm theo thủy hỏa cùng mấy vật dụng thiết yếu khác. Lần , họ sâu trong núi, xa hơn những . Dọc đường , Chân Nguyệt thu hoạch vài loại nấm dại cùng mộc nhĩ.
Trên đường, họ còn gặp một vài con rắn, nhưng Kiều Triều hạ sát chúng. Cả hai cũng ngẫu nhiên bắt gặp một đàn vượn hoang, may mắn là chúng tấn công.