Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:59:54
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa gia phụ tử tự dâng đến cửa
Cỗ xe ngựa chạy nhanh như bay, mấy chốc đến cửa Tiêu gia.
Phía nó, còn thêm hai cỗ xe ngựa khác.
Cỗ xe ngựa ở giữa rộng lớn, vật liệu chế tác tinh xảo, phía là hai con ngựa màu đỏ nâu xinh .
Trông còn khí phách hơn cả xe ngựa mà huyện lệnh .
Các thôn dân trong sân đều màng ăn uống, đều dậy ngoài.
Các thôn dân khác cũng lục tục khỏi nhà để xem xét.
Lí trưởng chút men say, y thấy nhiều xe ngựa như , vỗ vai Tiêu Trường Hà hỏi: “Trường Hà lão , đây là xe ngựa của nhà giàu nào ? Ngươi tiểu tử thật gì, nhà các ngươi từ khi nào quen nhiều phú nhân như ?”
Tiêu Trường Hà trả lời.
Chuyện nhà , là rõ nhất.
Trừ huyện lệnh đại nhân và Từ gia, họ quen bất cứ phú nhân nào khác.
Rất nhanh, sáu mặc y phục hộ vệ từ cỗ xe ngựa phía nhảy xuống, họ nhanh chóng chạy đến hai cỗ xe ngựa phía , lượt hai bên xe.
Người đ.á.n.h xe ở giữa cũng nhảy xuống từ xe ngựa.
Y lấy ghế tựa chân, quy củ đặt xuống, đó vén màn xe, một cái đầu tròn vo liền thò từ bên trong.
“Đây là ai ?”
Không chỉ thôn dân, mà cả nhà họ Tiêu đều ngẩn .
Người xa lạ, từng gặp bao giờ.
Chỉ một Tiêu Mộc trong lòng giật .
Bởi vì ai khác, chính là Hứa Trọng Nguyên, kẻ đ.á.n.h ngất xỉu ngày hôm đó.
Hứa Trọng Nguyên vịn tay đ.á.n.h xe bước xuống.
Chân chạm đất, liền tung lên một lớp bụi.
Hắn vô cùng chán ghét dùng tay phẩy phẩy mũi, kiêu ngạo nhấc chân, đưa mặt đ.á.n.h xe.
Người đ.á.n.h xe thấy , lập tức kéo vạt áo của lên, xổm xuống lau giày cho Hứa Trọng Nguyên.
Lúc , hai xe ngựa phía cũng bước xuống.
Hứa Triều đến bên cạnh Hứa Trọng Nguyên, bất mãn : “Cha, cái nơi rách nát bẩn c.h.ế.t , gọi hạ nhân đến , chúng cần gì tự đến đây chứ.”
Hứa Trọng Nguyên rụt chiếc giày lau sạch về, gì.
Sau khi thả khỏi nha môn, Hứa Trọng Nguyên trở thư phòng của Từ gia.
Lần , tìm thấy mật thất, và xem xét tất cả các sổ sách.
Thứ tìm trong đó, càng kỳ lạ hơn là, thiếu mất tất cả các sổ sách từ đầu năm nay.
Hứa Trọng Nguyên suy nghĩ một chút, Từ Tử Thương đưa nhi tử đến đây, chừng thứ tìm sớm đưa đến đây .
Quản gia đến mặt chủ tử nhà , hướng sân hô to: “Ai là chủ nhà của Tiêu gia, Hứa lão gia đại giá quang lâm, còn mau nghênh đón!”
Bên trong ai lên tiếng.
Quản gia tức giận vô cùng, bước vài bước về phía , thò đầu trong sân ngó.
Trời ạ!
Một đám đông đen kịt đang đó , ai nấy đều cao lớn vạm vỡ.
Gà Mái Leo Núi
Quản gia lập tức giật sợ hãi.
Tiêu gia rốt cuộc thế lực gì? Sao nhiều như ?
“Ngươi, các ngươi ai là chủ nhà của Tiêu gia?” Quản gia đầu liếc sáu hộ vệ theo, miễn cưỡng lấy chút dũng khí, mở miệng hỏi.
Kẻ đến ý , Tiêu Trường Hà định lên tiếng, Tiêu Mộc bước từ bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-71.html.]
“Cha uống rượu, các ngươi việc gì?”
Vừa thấy Tiêu Mộc, Hứa Triều lập tức kích động: “Cha, chính là , hôm đó chính là bán chân giò, xem thường con, còn sỉ nhục con hành vi đoan chính.”
Y về phía Tiêu Mộc, mặt hiện rõ vẻ đắc ý: “Hôm nay tiểu gia cho ngươi nếm thử lợi hại của !”
Tiêu Mộc đầu tiên nhíu mày, đó như bừng tỉnh, : “Thì là ngươi? Hôm đó chính là nương tử nhà ngươi lấy chân giò của chúng ?”
Nghe thấy hai chữ "nương tử", Hứa Trọng Nguyên lập tức đầu trừng mắt Hứa Triều.
Hứa Triều rụt cổ , thì thầm chất vấn Tiêu Mộc: “Ngươi, ngươi bậy bạ gì đó!”
“Không ? Hai ngươi ở cùng ? Ta nhớ cô nương đó vốn dĩ hứa gả cho , vì thông đồng gian díu với ngươi, nên mới bỏ trốn ngày thành .”
Hứa Triều hoảng sợ, cha y sớm với y, qua với Diệp Thanh Thanh, ngay cả ngoại thất cũng .
“Cha, con , đều bậy bạ.” Hứa Triều vội vàng giải thích.
Hứa Trọng Nguyên ngẩng mắt thanh niên mặt, đưa tay vỗ vai nhi tử: “Chuyện chúng về nhà , bây giờ còn chuyện quan trọng hơn cần .”
Hắn ngẩng mắt hiệu cho quản gia.
Quản gia chống tay ngang hông giữa sân, với : “Người nhà họ Tiêu mau tự , những còn mau rời , tránh liên lụy vô tội.”
Lúc , Lí trưởng : “Làng Thanh Sơn chúng hơn hai trăm hộ gia đình, hơn một nửa đều mang họ Tiêu, ngươi tìm Tiêu gia nào?”
“Tất nhiên là Tiêu gia chứa chấp Từ Tài Đắc!” Quản gia .
Tiêu Trường Hà cũng , “Ngươi tìm nhà họ Tiêu chúng rốt cuộc gì.”
“Làm gì ?” Quản gia hừ lạnh một tiếng: “Người , bắt hai cha con cho .”
“Rõ!”
Sáu hộ vệ nhận lệnh liền xông lên.
“Ta xem ai dám động thủ!” Lí trưởng quát lớn một tiếng.
“Gia đình Trường Hà là ân nhân của cả làng chúng , các ngươi chỉ là hạng thương nhân hèn mọn, lấy quyền lực đến đây bắt !”
Quản gia lạnh: “Hừ! Hạng thương nhân hèn mọn ư?
Mở to mắt ch.ó của ngươi mà cho rõ, mặt ngươi, chính là Hứa chưởng quỹ của Cảnh Tinh Các chúng .
Tề Vương ở kinh thành, chính là biểu tỷ phu của chưởng quỹ chúng đó.”
Quản gia , chắp tay vái về phía Đông hai cái.
“Đừng là các ngươi, ngay cả huyện lệnh Thanh Hà thấy Hứa lão gia chúng cũng khách khí vài phần. Kẻ nào rước họa thì mau cút ngoài, chọc giận lão gia nhà , các ngươi chỉ đường c.h.ế.t một con!”
“Ngươi là cái thá gì chứ!” Lí trưởng hất tay Tiêu Trường Hà đang kéo , bước vài bước về phía .
Y vốn dĩ gan lớn.
gần đây huyện lệnh khen ngợi vài , càng thêm cảm thấy cũng khí chất quan.
Là một đầu thôn, y tuyệt đối thể để thôn dân của ức h.i.ế.p vô cớ.
Huống hồ, đó còn là gia đình Tiêu Trường Hà, giúp đỡ cả làng.
Y chỉ tay quản gia :
“Hôm nay dù Tề Vương đến, cũng thể bắt là bắt , trong mắt các ngươi, rốt cuộc còn vương pháp !”
Các thôn dân khác đồng thanh : “ , trong mắt các ngươi còn vương pháp !”
Tám trai trẻ tự động thành một hàng, chắn Tiêu gia ở phía .
Tiêu Trường Hà chen lên phía , nhưng hai trai kẹp chặt ở phía , thể nhúc nhích.
Quản gia thấy hừ lạnh một tiếng, “Dám giảng vương pháp với chúng ? Ta thấy ngươi đúng là trời cao đất rộng!
Tiêu gia chứa chấp tội phạm, hôm nay chúng đến là để bắt về nha môn hỏi chuyện.
Kẻ nào dám cản trở, cùng tội với Tiêu gia, cùng giải về nha môn giam giữ!”
Quản gia lùi một bước, tay vẫy về phía , hiệu cho sáu hộ vệ xông lên.