Xuyên Thành Nông Nữ, Được Cả Nhà Chồng Cưng Chiều - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-10-11 01:36:04
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu nương tử
Có máy tuốt lúa hỗ trợ, chiều hôm , lúa nhà Từ Chính Hương tuốt hạt xong hết.
Bọn họ chất rơm rạ thành đống, bộ sân đều dọn trống để phơi hạt lúa.
Vợ Lý chính ngang qua cửa nhà bọn họ, giật .
“Sao các ngươi nhanh thế? Mấy hôm còn ít hơn nhà một nửa lớn mà?”
Từ Chính Hương vui vẻ giới thiệu chiếc máy tuốt lúa trong nhà cho nàng , vợ Lý chính xong, lập tức gọi nhi tử đến, mượn chiếc máy đó .
Chỉ trong chốc lát, trong thôn đều nhà Tiêu Trường Hà một món đồ ho giúp tuốt lúa nhanh chóng.
Những dân làng thường ngày ít qua cũng cố tình đến lấy lòng Từ Chính Hương, chỉ để mượn chiếc máy về dùng một .
Cuối tháng Bảy đến đầu tháng Tám là lúc dân làng bận rộn nhất, phơi khô lúa đầu vụ để cất giữ, tranh thủ cấy lúa vụ hai xuống ruộng.
Người đến mượn máy nhiều, Tiêu Trường Hà cũng kẻ keo kiệt, dứt khoát bảo họ đến nhà Lý chính xếp , ai đến lượt thì cứ việc mang máy về dùng.
Nhà Triệu nương tử cũng hai thửa ruộng.
Năm ngoái, khi trượng phu nàng gãy chân, nàng bán hết những thửa ruộng cằn cỗi trong nhà để chữa bệnh cho , chỉ giữ hai mẫu ruộng phì nhiêu.
Năm nay thu hoạch khá , nàng vốn định đến nhà họ Tiêu chen ngang một chút, nhưng Từ Chính Hương căn bản thèm cho nàng sắc mặt , còn bảo nàng nếu còn đến nhà họ Tiêu, thì đừng hòng dùng máy tuốt lúa.
Nàng tiu nghỉu về nhà, thấy bà bà bà mù lòa bắt đầu mắng nhiếc:
“Cái đồ chổi nhà ngươi, chiếm hố xí chịu ỉa, bao nhiêu năm đẻ thằng nhi tử nào, sinh hai đứa phá của thì thôi , còn hại nhi tử gãy chân, tại kẻ gãy chân là ngươi hả?”
Triệu nương tử sớm quen với những lời mắng c.h.ử.i , nhóm lửa nấu cơm, sai hai cô nữ nhi ngoài đập lúa.
“Đừng tưởng lão thái bà mù mắt là mấy chuyện dơ bẩn ngươi ! Ta cho ngươi , giờ ngươi dám ức h.i.ế.p hai con , quỷ cũng tha cho ngươi!”
Triệu nương tử khựng một chút, nhưng nhanh bình tĩnh trở .
Nàng dùng tạp dề lau tay, mở vung nồi, lấy những nắm rau rừng hấp bên trong , lấy một củ cải muối từ trong chum , cắt thành miếng nhỏ trộn đều, mang cả hai món đặt lên bàn.
“Nương, ăn cơm .”
Vừa , nàng đỡ trượng phu dậy, để tựa tường, múc nắm rau rừng và dưa muối bát đưa đến tay .
Chân đau dữ dội, c.ắ.n hai miếng rau rừng lắc đầu đặt xuống.
Triệu nương tử đành đỡ xuống, giúp đắp chăn.
“Nương,” nàng trượng phu mở lời, “ thấy chân Đại Sơn ngày càng nghiêm trọng, e là tìm thêm một lang trung nữa xem , chi bằng nhà bán thêm một thửa ruộng nữa .”
“Lại bán ruộng? Ruộng trong nhà sắp ngươi bán sạch !” Lão thái thái đột nhiên cao giọng, ném nắm rau rừng ăn hết về phía Triệu nương tử.
Triệu nương tử tránh, quả nhiên nắm rau trúng mặt.
Lão thái thái tiếp tục mắng chửi: “Nhà họ Triệu vốn mười mấy mẫu ruộng, ngươi bán chỉ còn hai mẫu ruộng phì nhiêu, ngươi còn dám tơ tưởng đến, là bán hết ruộng , ngươi định cầm tiền phủi đ.í.t tìm cái thằng dã phu của ngươi !”
Đón lấy ánh mắt của Triệu Đại Sơn, Triệu nương tử cảm thấy mặt như lửa đốt.
“Nương, đừng ăn bừa bãi!”
“Ta ăn bừa bãi! Lão thái bà mũi thính lắm! Cái mùi lẳng lơ của ngươi, cách mười dặm ngửi thấy .”
Vừa bán ruộng, lão thái thái còn giữ thể diện nữa:
“Từ khi Đại Sơn nhà gãy chân, ngươi ngoài ong bướm lả lơi, hôm nay cho ngươi , ngươi c.h.ế.t sớm cái ý nghĩ đó , hai mẫu ruộng ai cũng đừng hòng động !”
“Ruộng vẫn đừng bán, bán ruộng , các ngươi ăn gì?” Triệu Đại Sơn lời hổ tức giận, “Chân , đằng nào cũng chữa khỏi .”
“ cũng thể trơ mắt chịu tội.” Triệu nương tử .
“Ruộng thể bán, chân nhi tử cũng chữa.”
Lão thái thái cứng rắn mở lời, “Hai đứa phá của đó nuôi lớn đến chừng , cũng đến lúc báo đáp , ngày mai ngươi tìm một nha tử, hai đứa nữ nhi kể đứa lớn đứa nhỏ, bán một đứa , tiền chữa bệnh chẳng sẽ , còn tiết kiệm khẩu phần ăn của một .”
“Không !” Lời lão thái thái chính là điều Triệu nương tử lo lắng nhất, nàng hề nghĩ ngợi mà lập tức từ chối.
“Hai đứa nhỏ đều việc, bình thường việc nhà đều do chúng , chúng cũng ăn uống nhiều, chỉ cần một chút rau rừng là thể sống , tại bán chịu khổ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nong-nu-duoc-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-32.html.]
“Giữ ích gì, sớm muộn gì chẳng đến nhà khác việc, cha chúng thành bộ dạng , chẳng lẽ thật sự trơ mắt cha chúng c.h.ế.t ?”
“Đây cũng là nữ nhi của , thể bán thì thể bán!” Vì con cái, Triệu nương tử cuối cùng cũng cứng rắn một mặt lão thái thái.
Đại Hoa và Tiểu Hoa ở trong sân rõ mồn một lời lớn .
Hai đứa , Tiểu Hoa nhỏ giọng : “Tỷ tỷ, bán .”
Đại Hoa đưa tay giúp lau mũi : “Yên tâm , nương ở đây, nếu họ thật sự bán chúng , thì cứ để họ bán .”
Tiểu Hoa lắc đầu: “Không , ở cùng tỷ tỷ.”
Đại Hoa gì nữa, chỉ cúi đầu tiếp tục đập lúa.
Trong nhà, lão thái thái tiếp tục mắng c.h.ử.i tức phụ : “Ngươi tưởng ngươi là cái thá gì, con cái là của nhà họ Triệu chúng , còn đến lượt ngươi chủ.”
“Nương, đừng quên, Đại Sơn liệt giường suốt một năm nay, thứ ăn uống của các đều là do kiếm , dựa mà chủ?”
Gà Mái Leo Núi
“Ngươi kiếm ? Đó đều là do ngươi nuôi trai mà !”
“Ta nuôi trai đó cũng là bản lĩnh của ! Không nuôi trai, các đều c.h.ế.t đói.” Triệu nương tử cuối cùng cũng xé bỏ lớp vải che hổ .
“Thôi , tất cả đừng cãi nữa!” Triệu Đại Sơn giường thể nhịn nữa, rống lên một tiếng át tiếng của hai phụ nữ.
Lão thái thái còn hung hăng lời nhi tử , lập tức trở thành câm nín.
Triệu nương tử mắt đỏ hoe bước khỏi nhà.
Nhìn thấy hai đứa trẻ vẫn đang việc nắng, nàng lưng lau nước mắt, cùng hai cô nữ nhi tuốt lúa.
Đến nửa đêm hôm đó, Diệp Lạc Hân đang ngủ say, thì thấy tiếng kêu la như heo chọc tiết từ nhà bên cạnh.
“Con ơi, nhi tử của ơi, con nghĩ quẩn đến thế!”
Không lâu , tiếng chuyện lục tục vang lên từ sân nhà bên cạnh.
Cửa chính nhà họ Tiêu cũng mở .
Tiêu Trường Hà mặc quần áo dậy ngoài xem xét, khi hỏi han, mới là Triệu Đại Sơn nhà bên qua đời.
Có Triệu Đại Sơn hề thanh thản, lúc c.h.ế.t vẫn mở mắt.
Thực chỉ Triệu nương tử và lão thái thái , Triệu Đại Sơn tự uống t.h.u.ố.c mà .
Mùa xuân trong nhà mua t.h.u.ố.c trừ sâu, nhân lúc đều ngủ say, tự bò xuống đất, tìm t.h.u.ố.c uống.
Hai đứa trẻ quỳ t.h.i t.h.ể cha lóc t.h.ả.m thiết.
Lão thái thái ngừng mắng c.h.ử.i tức phụ là đồ chổi, là nàng khắc c.h.ế.t trượng phu của .
Triệu nương tử như mất hồn, đôi mắt luôn thẳng về phía , chớp mắt, cũng phản ứng với những câu hỏi của khác.
Khi Lý chính đến, bụng giúp đắp một tấm vải rách lên t.h.i t.h.ể Triệu Đại Sơn.
Trong nhà ai thể lo liệu, Lý chính đành đích mặt, cho đặt một cỗ quan tài gỗ mỏng ở đầu thôn, và cùng bàn bạc chuyện chôn cất.
“Triệu Đại Sơn nhi tử, lúc hạ táng sẽ đập chậu, việc còn tìm của họ đến bàn bạc.”
Sau khi đạt sự đồng thuận, ngày hôm dân làng đến thôn bên cạnh, mời họ của Triệu Đại Sơn là Triệu Đại Hà đến.
Triệu Đại Hà nhà an ủi thẩm mù lòa, mà ngược quanh quẩn nhà một vòng, vẻ mặt hài lòng.
Triệu Tiền thị (Lão thái thái) nhà họ Triệu đến, dường như tìm chỗ dựa, vội vàng nắm lấy tay Triệu Đại Hà, lóc : “Đại Hà , của con khổ quá, tuổi trẻ phụ nữ độc ác khắc c.h.ế.t, con chủ cho con, đuổi đàn bà khỏi nhà họ Triệu .”
Lời hợp ý Triệu Đại Hà, giả vờ từ chối:
“Thẩm , Đại Sơn , giờ mà bỏ vợ, con sợ Đại Sơn sẽ trách con.”
“Trách gì mà trách!” Lão thái thái giọng điệu độc ác: “Nếu nàng , nhi tử căn bản sẽ c.h.ế.t, hận thể nàng c.h.ế.t cho đứa con tội nghiệp của mới .”
Nàng vốn là Triệu nương tử bức tử nhi tử , nhưng , chuyện Triệu Đại Sơn uống t.h.u.ố.c tự sát sẽ bại lộ.
Người tự sát sẽ khác khinh thường, nàng giữ danh tiếng cho nhi tử.